TRUYỆN THÚY KIỀU - NGUYỄN DU - Trang 104

Nàng rằng : « Vâng biết lòng chàng,

« Lời lời châu ngọc, hàng hàng gấm thêu.

« Hay hèn lẽ cũng nối điêu,

525

« Nỗi quê

526

nghĩ một hai điều ngang-ngang.

« Lòng còn gởi áng mây vàng,

527

1320. « Họa vần xin hãy chịu chàng hôm nay ».

Rằng : « Sao nói lạ-lùng thay !

« Cành kia chẳng phải cỗi này mà ra ? »

528

Nàng càng ủ-dột thu ba,

529

Đoạn-trường lúc ấy dở mà buồn tênh :

« Thiếp như hoa đã lìa cành,

« Chàng như con bướm lượn vành mà chơi.

« Chúa xuân đành đã có nơi,

« Ngắn ngày, thôi chớ dài lời làm chi ! »

Sinh rằng : « Từ thủa tương-tri,

1330. « Tấm riêng, riêng những nặng vì nước-non.

« Trăm năm, tính cuộc vuông tròn,

« Phải dò cho đến ngọn nguồn, lạch sông ».

530

Nàng rằng : « Muôn đội ơn lòng,

« Chút e bên thú, bên tòng

531

dễ đâu,

« Bình-khang

532

nấn-ná bấy lâu,

Yêu hoa, yêu được một màu điểm-trang.

« Rôi ra lở phấn, phai hương,

« Lòng kia giữ được thường thường mãi chăng ?

533

« Vả chăng thềm quế, cung trăng,

1340. « Chủ-trương đành đã chị Hằng ở trong.

« Bấy lâu khắng-khít giải đồng,

534

« Thêm người, người cũng chia lòng riêng tây.

« Vẻ chi chút phận bèo mây,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.