TRUYỆN THÚY KIỀU - NGUYỄN DU - Trang 103

Đêm xuân ai dễ cầm lòng được chăng !

Lạ gì thanh, khí, lẽ hằng,

517

Một dây một buộc, ai giằng cho ra ?

Sớm đào, tối mận, lân-la,

1290. Trước còn trăng-gió, sau ra đá-vàng.

Dịp đâu may-mắn lạ dường !

Lại vừa gặp khoảng xuân-đường lai quê.

Sinh càng một tỉnh mười mê,

Ngày xuân, lắm lúc đi về với xuân.

Khi gió gác, khi trăng sân,

Bầu tiên chuốc rượu, câu thần nối thơ.

Khi hương sớm, khi trà trưa,

Bàn vây điểm nước, đường tơ họa đàn.

Miệt-mài

518

trong cuộc truy-hoan,

1300. Càng quen thuộc nết, càng dan-díu tình.

Lạ cho cái sóng khuynh-thành,

Làm cho đổ quán, xiêu đình, như chơi.

Thúc-sinh quen nết bốc rời,

519

Trăm nghìn đổ một trận cười như không !

Mụ càng tô lục, chuốt hồng,

Máu tham hễ thấy hơi đồng thì mê.

Dưới trăng, quyên đã gọi hè,

Đầu tường lửa lựu

520

lập-lòe đâm bông.

Buồng the phải buổi thong-dong,

1310. Thang lan, rủ bức trướng hồng, tẩm hoa.

521

Rõ màu trong ngọc, trắng ngà,

522

Dày-dày sẵn đúc một tòa thiên-nhiên !

523

Sinh càng tỏ nết, càng khen,

Ngụ tình tay thảo một thiên luật Đường.

524

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.