TỪ BEIRUT TỚI JERUSALEM - HÀNH TRÌNH “ĐI ĐỂ HIỂU” TRUNG ĐÔNG CỦA MỘT NGƯỜI MỸ - Trang 119

của mình ngược lại với quy trình kia; thậm chí đa số tên của họ đều bị
người ngoài đặt cho. Nói cách khác, nhiều nhà nước ở Trung Đông ngày
nay – Ai Cập là một ngoại lệ đáng chú ý nhất – đều không muốn tồn tại
bằng chính dân tộc mình hay phát triển một cách hữu cơ ra khỏi lưu giữ lịch
sử thông thường hay mối ràng buộc về ngôn ngữ hoặc dân tộc; họ cũng
không muốn nổi lên ra ngoài khỏi khế ước xã hội giữa kẻ thống trị và người
bị trị. Đúng hơn là, hình dáng và cấu trúc của họ bị áp đặt từ trên xuống bởi
các nước đế quốc. Những hình dạng này có rất ít hoặc không hề được coi là
tiền lệ trong thời trung cổ hay thượng cổ. Đúng hơn, các đường biên giới
được vẽ hầu như hoàn toàn trên nền tảng của chính sách nước ngoài, sự liên
lạc, và nhu cầu về dầu của các chính quyền thực dân phương Tây đang chi
phối những quốc gia mới – với sự quan tâm ít ỏi đến sự kế thừa tính dân
tộc, bộ lạc, ngôn ngữ hay tôn giáo trên vùng đất đó. Kết quả là, những nhà
nước này giống như những chiếc xuồng cứu hộ lao vào rất nhiều những mối
liên hệ giữa tôn giáo và dân tộc khác nhau, với mỗi ghi nhớ của chính họ và
sự thống trị của chính họ trong trò chơi, cùng tập hợp lại và có hiệu lực để
thể hiện rằng chúng ta cùng hội cùng thuyền, rằng chúng ta sẽ trở thành một
quốc gia, sẽ cổ vũ cho cùng một đội bóng và vẫy chung một ngọn cờ. Thay
vì nhà nước bắt nguồn từ dân tộc thì dân tộc lại được trông đợi bắt nguồn từ
nhà nước.

Điều xảy ra trong thế kỷ XX khi những nhà nước dân tộc mới này được

thành lập là trong mỗi nhà nước đó một nhóm kiểu bộ lạc riêng biệt hoặc là
nắm giữ được quyền lực hoặc là bị thâu tóm quyền lực bởi Anh và Pháp –
và sau đó cố gắng chi phối tới những nhà nước khác. Ví dụ như ở Liban, đó
là người Maron nổi lên như một thế lực gây ảnh hưởng, ở Ả rập Saudi là bộ
lạc Saud. Ở Syria ngày nay là người Alawite, và Iraq ngày nay là Saddam
Husein, cùng với các thành viên khác của làng xã quê hương của ông ta ở
Tikrit, đã giành được vị trí đứng đầu. Ở Jordan, ông của hoàng đế Hussein,
Abdullah bị người Anh truất ngôi, và Hussein đã cai quản triều đình cùng
nhiều vị vua và tiểu vương cùng hội cùng thuyền ở vùng Vịnh. Điều này
cho phép các gia đình hoặc nhóm riêng biệt này chi phối xã hội của họ lúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.