người Do Thái định cư với các đơn vị quân đội của Anh đều rơi vào cuộc
tấn công.
1943 Các lãnh đạo Hồi giáo và Cơ đốc giáo của Liban thống nhất một
“Công ước Dân tộc” để chia sẻ quyền lực và cân bằng những khuynh hướng
giữa Ả rập và phương Tây ở Liban, cho phép quốc gia của họ trở thành một
nhà nước độc lập, không phụ thuộc vào nước Pháp.
1947 Liên Hợp Quốc biểu quyết phân chia Palestine thành hai nhà nước,
một cho người Do Thái và một cho người Ả rập Palestine, với Jerusalem trở
thành một vùng đất quốc tế.
1948 Anh rút khỏi Palestine. Thay vào đó là thi hành kế hoạch chia cắt
của Liên Hợp Quốc, các nhà nước Ả rập xung quanh kết hợp với người
Palestine ở địa phương cố gắng ngăn cản việc xuất hiện một nhà nước Do
Thái. Israel được thành lập bằng bất cứ giá nào; Jordan chiếm cứ Bờ Tây,
còn Ai Cập là Dải Gaza.
1956 Israel kết hợp cùng với lực lượng của Anh và Pháp tấn công Ai
Cập của Gamal Abdel Nasser, chiếm cứ hầu hết vùng Bán đảo Sinai. Dưới
áp lực của cả Liên Hợp Quốc và Liên bang Xô viết, sau đó Israel đã rút
quân.
1958 Cuộc nội chiến đầu tiên ở Liban nổ ra, và có khoảng 15 nghìn lính
Mỹ được gửi tới Beirut để giúp ổn định tình hình.
1964 Những người đứng đầu nhà nước Ả rập do Nasser lãnh đạo thành
lập Tổ chức Giải phóng Palestine (PLO) ở Cairo.
1967 Isarel lao vào một cuộc tấn công trước chống lại Ai cập, Syria, và
Jordan vì họ đang chuẩn bị cho cuộc chiến chống lại nhà nước Do Thái.
Cuộc chiến Sáu ngày kết thúc với Israel chiếm cứ Bán đảo Sinai, Cao
nguyên Golan, Dải Gaza, và Bờ Tây.
1969 Yasir Arafat, lãnh đạo của tổ chức du kích al-Fatha, được bầu chọn
làm chủ tịch ủy ban chấp hành của PLO.
1970 Quân đội của vua Hussein đánh bại lực lượng du kích PLO của
Arafat trong một cuộc nội chiến nắm quyền kiểm soát Jordan.
1973 Ai Cập và Syria lao vào một cuộc tấn công bất ngờ chống lại Israel
để giành chiếm cứ Bán đảo Sinai và Cao nguyên Golan.