TỨ BÌNH PHONG - Trang 121

Nhân Kiệt nói, “Đa tạ Đặng đại nhân. Ta thiết nghĩ ngài nên cho Phan sư
gia biết thân phận thật của ta, như thế ta có thể đàng hoàng tra xét hồ sơ vụ
án cùng lão.”

Đặng tri huyện vỗ tay, lão quản gia xuất hiện, ông liền sai lão đi gọi họ
Phan đến.

Phan Du Đức quá đỗi bất ngờ khi biết được danh tính thực sự của Địch
Nhân Kiệt. Viên sư gia già vội đứng dậy cáo lỗi một tràng dài về cung cách
đối xử thiếu lễ độ ngày trước, nhưng Địch Nhân Kiệt nhanh chóng gạt đi.

Lão Phan vẫn còn chưa hết bối rối, dẫn Địch Nhân Kiệt quay trở lại thư
phòng. Bên ngoài trời đã tối. Địch Nhân Kiệt nói, “Ta nghĩ hai ta đều xứng
đáng hưởng chút không khí trong lành. Ta rất vui nếu ngươi đồng ý dùng
bữa tối cùng ta tại tửu lâu. Ta muốn thưởng thức chút đặc sản địa phương.”

Lão Phan từ chối không dám nhận vinh hạnh này, nhưng Địch Nhân Kiệt
một mực yêu cầu rằng ra ngoài ông vẫn chỉ là Thẩm tiên sinh, là một
thương lái mà thôi. Cuối cùng lão Phan cũng đồng ý, hai người cùng nhau
rời nha phủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.