TỪ BỎ THẾ GIỚI VÀNG - Trang 133

Jack London

Từ bỏ thế giới vàng

Chương 13

Vào mùa đông năm 1897, có sáu người làm việc ở vùng Dawson. Công
việc khai mỏ dọc các con lạch tiến triển mau lẹ, và ở phía bên kia đường
đèo còn khoảng một trăm ngàn người nữa đang đợi mùa xuân đến sẽ kéo
vào. Vào một buổi chiều ngắn ngủi, đứng trên các bờ lạch cạn giữa Ðồi
Pháp và Ðồi Skookum, một ý nghĩ lớn lao chợt nảy ra trong đầu Ánh Sáng
Ban Ngày. Phía dưới anh là vùng đất nhiều vàng nhất thuộc Lạch Eldorado,
còn Lạch Thịnh Vượng trải dài hàng dặm trước mắt anh. Toàn bộ cảnh vật
thật điêu tàn, cây cối trên các ngọn đồi bị đốn trụi, sườn đồi trần trụi lỗ chỗ
những hố, nhiều đến độ tuyến không phủ hết được. Phía dưới anh, trong
mọi ngóc ngách là nhà ở, nhưng không thấy có mấy người ở đó. Một màn
khói phủ trùm khắp thung lũng biến cái ánh sáng xám của ngày thành một
màn tranh tối tranh sáng ảm đạm. Khói thoát lên từ hàng ngàn miệng hố
đào tròng tuyết. Nơi đó, sâu trong lòng đất chỗ mặt đá ngầm, người ta bò
lết, vừa cào vừa đào những lớp đất sỏi đã bị đóng băng, rồi lại đốt thêm lửa
đế đất mềm ra. Ở những nơi người ta đào bố mới, lửa bỏ bập bùng. Những
hình người từ trong hố bò ra, hoặc lại bò vào mất hút. Những người khác
đứng trên các bục gỗ dùng tay quay ròng rọc kéo những xô đất sỏi đã được
đốt nóng cho tơi ra từ đáy hố lên bờ. Ðám đất đó vừa lên đến mặt hố là
đông cứng lại tiền. Khắp nơi đều ngổn ngang những đụng cụ đãi vàng được
sử dụng trong mùa xuân vừa qua: hàng đống máng đãi, từng mảng bờ dẫn
nước đắp cao, những bánh xe quạt nước khổng lồ - tất cả những thứ mà cả
một đạo quân săn vàng điên rồ đã bỏ lại.

- Thật cứ như chuột chũi đào hầm ấy, - Ánh Sáng Ban Ngày chợt nói to một
mình.

Anh nhìn những ngọn đồi trọc và nhận ra rằng biết bao nhiêu gỗ đã bị phí

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.