TỪ BỎ THẾ GIỚI VÀNG - Trang 223

chuyện có vẻ nhuốm màu phiêu lưu. Anh nhận lời mời ăn tối, nghĩ rằng
ông ta chắc chỉ sống bằng hoa quả và rau hoặc đại loại như thế để giữ sức
khỏe. Lúc ngồi vào bàn ăn cơm với cà ri thỏ do chính Ferguson săn được,
anh hỏi và được biết là ông ta không có chế độ ăn cố định nào cả. Ông ta ăn
bất cứ cái gì mà ông ta thấy thích hoặc muốn ăn, chỉ trừ những thứ mà kinh
nghiệm dạy ông ta rằng dạ dày ông ta không chịu tiêu hoá.

Ánh Sáng Ban Ngày cũng cho là có lẽ ông ta theo một tôn giáo đặc biệt
nào, nhưng dù để ý kỹ, trong suốt câu chuyện đả động đến hàng loạt các đề
tài khác nhau, anh cũng không thấy có gì kỳ lạ hoặc bất thường cả. Vì thế
cho nên, sau khi họ đã cùng rửa chén đĩa và cất chúng đi, rồi ngồi xuống
ghế để thưởng thức vài hơi thuốc ngon, Ánh Sáng Ban Ngày liền nêu lên
điều anh thắc mắc.

- Ferguson này, từ khi gặp nhau đến giờ, tôi đã cố tìm hiểu xem có gì trục
trặc với anh không, cố đoán xem có con ốc nào bị tuột ở đâu không, nhưng
vẫn đoán không ra. Vậy thì anh làm gì ở cái chốn này vậy? Ðiều gì đã đẩy
anh tới đây? Trước kia anh làm gì để sống? Anh giải thích cho tôi hiểu xem
nào.

Ferguson rõ ràng có vẻ bằng lòng khi nghe anh hỏi.

- Trước hết, - ông ta bắt đầu nói. Các bác sĩ đều tuyệt vọng về tôi. Họ cho
là giỏi lắm thì tôi cũng chỉ sống thêm được vài tháng mà thôi, ấy là sau khi
tôi đã nằm viện một thời gian và qua châu Âu và Hạ Uy Di để dưỡng bệnh
rồi đấy nhé. Họ thử chạy điện, bắt tôi ăn kiêng, nói chung là họ đã thử mọi
cách. Các đơn thuốc và tiền chữa chạy làm cho tôi sạt nghiệp, vậy mà bệnh
của tôi ngày càng tồi tệ hơn. Vấn đề của tôi là ở chỗ tôi sinh ra cơ thể đã
yếu sẵn. Hơn nữa, tôi sống phi tự nhiên - làm việc nhiều, trách nhiệm
nhiều, lúc nào cũng căng thẳng. Tôi là chủ bút của báo Diễn đàn thời đại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.