TỪ BỎ THẾ GIỚI VÀNG - Trang 369

- Vậy bây giờ em muốn biết gì nào? - Ánh Sáng Ban Ngày hỏi.

- Em muốn biết sao lại có chuyện này? Sao anh lại có thể bỏ hết công việc
vào một lúc như thế này được? Anh muốn nói gì khi bảo là sẽ có cái gì đó
xảy đến liền tức thì? Em… - Nói đến đây nàng ngập ngừng và đỏ bừng cả
mặt - Em đã trả lời câu hỏi của anh rồi, anh biết đấy.

- Vậy thì chúng ta hãy cưới nhau đi nào, - Ánh Sáng Ban Ngày thúc giục,
vẻ giễu cợt trong lời nói hiện rõ trong mắt anh - Em thấy đấy, anh sẽ phải
nhường chỗ cho cái thằng em khoẻ mạnh của anh, nên có còn sống được
bao lâu nữa đâu?

Khi thấy Dede tỏ vẻ khói chịu bằng một moué(1), anh chuyển sang giọng
nghiêm túc:

- Chuyện như vầy nè, Dede ạ. Từ lúc xảy ra cuộc khủng hoảng đáng
nguyền rủa này, anh phải làm việc cực khổ bằng bốn mươi con ngựa. Trong
suốt thời gian đó thì những điều em nói với anh cứ nằm phục sẵn trong đầu
anh. Đến sáng nay thì chúng đã hình thành hẳn một ý tưởng. Giản dị vậy
thôi. Sáng nay, khi thức dậy anh đã định đến văn phòng, nhưng sau đó lại
thôi. Đúng vào lúc đó thì ý tưởng ấy nẩy mầm. Lúc nhìn thấy ánh mặt trời
chiếu xuyên vào cửa sổ, anh nghĩ rằng hôm nay ở vùng đồi trời hẳn là phải
đẹp. Và anh thấy muốn được cùng em cưỡi ngựa ra dạo chơi ở đó đúng ba
mươi triệu lần hơn là đi đến văn phòng. Nhưng đồng thời anh cũng hiểu là
không thể thực hiện được chuyện đó. Mà tại sao vậy? Chỉ tại cái văn phòng
đó thôi. Nó không cho phép anh. Tất cả tiền bạc của anh như đứng dựng cả
lên ngáng đường không cho anh làm chuyện ấy. Em cũng biết là tiền bạc
thường ngáng đường người ta như thế đấy. Anh thấy là mình đang đứng
trước hai con đường. Một con đường dẫn đến văn phòng. Con đường còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.