xuống. Khi bủn xỉn, người ta cố gom góp; họ bỏ sức tích cóp, nhặt nhạnh
được chừng nào hay chừng ấy, kể cả về tình cảm lẫn vật chất. Đôi khi, họ
đi đến những thái cực không lành mạnh, và điều cuối cùng của tất cả những
nỗ lực và gian khổ ấy là một sự nghèo nàn vô cùng về tinh thần, với cảm
giác trống vắng trong tâm trí và tình cảm.
Là người, chúng ta có những nhu cầu tình cảm sâu sắc. Chúng ta không thể
thông qua việc tích cóp để thỏa mãn những nhu cầu tình cảm mà việc này
chỉ có thể thực hiện được thông qua sự rộng lượng thật sự.
Hãy vẽ ra một chiếc cầu thang xoắn ốc - chiếc cầu thang của sự tha thứ.
Dưới chân cầu thang có một chiếc bao khổng lồ chứa đầy quá khứ của bạn.
Hãy vác nó lên để thấy rằng nó nặng nhường nào.
Hãy nâng chiếc bao chất đầy những ký ức từ quá khứ ấy lên và bắt đầu
mang lên đỉnh của chiếc thang xoắn ốc. Chiếc bao ngày càng nặng hơn trên
vai bạn. Hãy nghĩ về những gì chứa bên trong chiếc bao - những thứ đã làm
cho chiếc bao trở nên nặng nề. Bạn có thể ném bớt đi được thứ gì?
Tiếp tục leo lên... và suy nghĩ... Giờ thì bạn bắt đầu qua khúc quanh của
chiếc thang. Chiếc bao ngày càng nặng hơn. Hãy tiếp tục suy nghĩ cho đến
khi bạn quyết định muốn bỏ thứ gì trong bao. Hãy xem xét những sự kiện,
hoàn cảnh đã khiến bạn giận dữ hoặc đau đớn, xem xét những người có liên
quan. Rồi từ thâm tâm, bạn nói: "Tôi đã sẵn sàng để rời xa phần quá khứ
này của mình!".
Hãy lấy nó ra khỏi bao, và nhìn nó trong ánh sáng.
Hãy giữ nó ở đó một lúc. Rồi ném bỏ nó!
Hãy quan sát phần quá khứ này của bạn rơi xuống chân cầu thang và khuất
khỏi tầm mắt. Lắng nghe tiếng vỡ thành ngàn mảnh vụn dưới chân cầu
thang. Rồi bạn tiếp tục leo lên, tiếp tục đi lên như thế. Suy ngẫm, từ bỏ và
tha thứ... cho đến khi bạn quyết định đi lên đỉnh cầu thang. Giờ đây bạn đã
sẵn sàng rời bỏ hoàn toàn. Giờ là lúc ném bỏ chính chiếc bao.
Việc lưu giữ trong ký ức về một nỗi bất hạnh hay những việc không giải
quyết được của quá khứ thường gây ức chế và cản trở lối sống tích cực,
hạnh phúc của chúng ta. Chiếc cầu thang của sự tha thứ sẽ luôn luôn ở đó
chờ bạn leo lên khi nào bạn cần đến nó.