TÙ NHÂN CỦA HAM MUỐN - Trang 131

Gã nhẫn nại đứng đợi, nhưng khi nàng không có dấu hiệu lại gần nữa, gã

ra lệnh “Làm cho xong”

Nàng chầm chậm lắc đầu vừa nhìn thấy một bên chân mày gã nhướng

lên thắc mắc.

“Nàng thích bị xích vào giường ta nữa phải không?”
Nàng nhảy tới gần như đụng vào gã vì vội vàng. Nàng nghe thấy tiếng gã

cười mà nghiến chặt răng. Vậy gã vẫn treo sự trừng phạt đó trên đầu nàng
sao? Gã thật hèn hạ.

“Quỳ gối đi, ta nghĩ vậy.’
Nàng khụy gối mà thậm chí không nghĩ gì đến mệnh lệnh mới, và phải

đối mặt với chỗ phình dày cui giữa quần gã. Màu nóng trở lại trên má nàng,
còn những ngón tay nàng run rẩy khi nàng với lên trên tháo dây buộc để
giải phóng vũ khí báo thù của gã.

“Thật là sảng khoái khi nhìn nàng khúm núm thế này, giống như một con

thú cưng bên chân ta’, gã tiếp tục bằng một giọng tự nhiên.

“Có lẽ ta sẽ để nàng phục vụ ta ngay bàn giống vầy”.
Trước tất cả mọi người ư?
“Làm ơn”
Lời nói dứt khỏi miêng nàng cùng với tiếng rên rỉ.
Tay gã đặt trên đầu nàng như thể nàng không hơn một con chó cưng

đang thu hút sự quan tâm bên chân gã, rồi gã ấn ấn cho đến khi nàng ngước
lên nhìn gã.

“Nàng còn do dự khi làm việc không?
“Không, tôi sẽ không.”
Gã không nói gì nữa, bỏ mặc nàng với sự hoài nghi đến cực độ liệu câu

trả lời của nàng có làm gã hài lòng hay không. Nàng vẫn quỳ vì không dám
từ chối nữa, thật là một đòn trừng phạt nhanh và nhục nhã. Phải chăng vẫn
còn chưa đủ?

Nàng kéo quần ngắn và quần dài khỏi chân gã nhưng tránh nhìn đến cái

gì vừa bật ra bằng cách cúi xuống để làm việc với đôi ủng. Khi nàng đã
xong, gã vẫn đứng đó vì thế nàng phải nhìn chằm chằm vào bàn chân trần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.