TÙ NHÂN CỦA HAM MUỐN - Trang 175

ức đêm qua trở lại làm gã cựa quậy không thoải mái trên ghế, rồi gã nhận ra
Sheldon đang nhìn chằm chằm vào mình.

“Sao?”
Sheldon nhướn mày cáu kỉnh nói:
‘Tôi hỏi cậu có phản đối không nếu tôi tìm thấy người sẵn sàng hướng

dẫn Emma. Dù rõ ràng là sẽ không dễ tìm ra một người như thế, nhưng tôi
muốn cậu đồng ý trước khi tôi bắt đầu.”

Nhưng Warrick vẫn không nhìn anh ta, và lại chỉ nói một từ “Sao?” với

tông giọng nhẹ hơn.

“Warrick, cậu bị cái quái quỷ gì thế?”
Rowena vừa trở lại đại sảnh với một mâm đầy thức uống. Chính nàng đã

làm gã phân tâm, ả nha đầu đáng ghét này. Gã không thể nhìn nàng mà
không nhớ đến những gì nàng đã làm với gã và cũng không thể thoát khỏi
sức nóng kích thích bên trong. Căm giận và khao khát giao nhau rồi chống
đối nhau một lần nữa, nhưng để vượt qua tức giận cần phải thêm viện quân.

‘Có cần thêm gì nữa không, thưa ngài?”
Nàng đặt khay nước lên bàn giữa 2 người rồi đứng chắp tay cạnh bên,

mắt e dè nhìn xuống chân Warrick. Gã đã bắt nàng mặc đồ của người hầu,
nhưng không cách nào làm nàng giống người hầu được. Thậm chí khi đứng
cạnh bên chờ phục vụ, nàng vẫn giữ được dáng vẻ tương xứng của một nữ
hoàng. Điều đó càng làm bực mình hơn, nhưng một suy nghĩ chợt đến làm
gã mỉm cười, gã đã có người ngay tại đây có thể hướng dẫn Emma mọi
điều cần thiết, và gã không phải lên tiếng nhờ vả mà chỉ cần ra lệnh.

Dừng ý nghĩ lại đó, gã ra lệnh: “Nói bà Blouet chuẩn bị phòng ngủ cho

khách.”

“Tôi thấy mình phải chờ lâu để có câu trả lời”, Sheldon nói khi nàng vừa

đi khỏi. ‘Có phải cô ấy là người cậu đã nhốt vào ngục?”

Warrick ngạc nhiên.
“Sao anh biết chuyện này?”
“Tôi đã đến Fulkhurst 2 tuần trước để gặp cô dâu của cậu. Không ai nói

với cậu à?

“Không, không ai nhắc đến. Nhưng anh nghe gì về Rowena?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.