TÙ NHÂN CỦA HAM MUỐN - Trang 232

dàng hơn sao? Vì thế tôi không nói gì hơn ngoài điều hắn đã nghĩ tôi chính
là Phu nhân của Kirkburogh.”

Rồi nàng thêm thắt vào giả định ban đầu là Warrick đến Kirburough là

để tìm hắn.

‘Hắn nhốt tôi vào ngục vì quá tức giận khi ngươi không có ở đó để hắn

giết.”

Gilbert nhìn có vẻ biết tội, rồi nhận lỗi. ‘Ta xin lỗi, Rowena. Ta không

nghĩ hắn ta sẽ làm hại nàng, nếu không đâu để nàng lại đó, nhưng ta đã
không suy nghĩ sáng suốt hôm đó.”

Khi nào hắn nghĩ sáng suốt hoặc không có tham lam chiếm vị trí cao

nhất trong đầu? Nàng muốn hỏi, nhưng hắn đã dẫn nàng trở lại nơi nàng đã
xuất phát, do đó nàng lái sang chuyện khác. “Ngươi làm gì ở đây, Gilbert?
Ngươi không nghĩ bao vây pháo đài vững chắc nhất của hắn chứ?”

‘Không, không phải thế, nhưng ta sẽ chiếm nó khi đêm xuống.”
Nàng dừng bước, chỉ chịu đi tiếp khi hắn kéo nàng theo.
“Bằng cách nào?”
“Ta đã gửi lời thách đấu. nếu hắn không ngu ngốc thì sẽ nghi ngờ có bẫy

mà đem theo nhiều quân.’ Hắn ngừng lại để hỏi “Nàng có biết không? Hắn
mang theo bao nhiêu người?”

‘Tôi không thấy lúc hắn đi’, nàng trả lời cáu kỉnh. “Tôi cũng chẳng có

thời gian đâu để đếm bao nhiêu người còn lại khi tôi trốn cả.”

Gã thất vọng nhưng vẫn tiếp tục lôi nàng theo sau.
‘Không sao.”, cuối cùng gã cũng nói tiếp. ‘Hắn ta phải đem theo phần

lớn quân. Sao lại để chúng ở lại chứ, như nàng đã nói, Fulkhurst là pháo đài
vững chắc nhất của hắn, nên có thể chỉ một ít người ở lại canh giữ.”

“Vậy ngươi nghĩ chiếm nó cách nào?”
Gã quay đầu lại cười với nàng. “Với vài người thôi.”
“Ah, tất nhiên rồi. Tôi thật ngu ngốc khi hỏi thế,”
Hắn giật tay nàng cho thấy không thích giọng nhạo báng của nàng. “Ta

định đến đó lúc trời tối với lí do kiếm nơi ở.”

“Họ có một ngôi làng, họ sẽ chỉ cho ngươi.”, nàng nói trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.