TÙ NHÂN CỦA HAM MUỐN - Trang 231

chồm tới và một giọng nói hoài nghi mà nàng không bao giờ muốn nghe lại
vang lên.

“Rowena?”
Hắn không đợi trả lời khi tiến thẳng đến chỗ nàng bị tấn công và khung

cảnh trước mắt làm hắn kinh ngạc liền tung cú đấm vào một trong 3 tên
lính đang vòng quanh đầu nàng. Sau đó gã anh kế kéo nàng dậy và ôm thật
chặt chỉ đủ để nàng thở.

“Sao nàng đến đây được?”
Câu hỏi xuyên thủng suy nghĩ của nàng vốn đang trộn lẫn giữa sợ hãi và

thất vọng. Nếu có ai đó tìm thấy nàng, tại sao lại là Gilbert chứ? Và nàng
không biết nói gì với hắn, kể cả những gì đã thực sự xảy ra với nàng trong
hơn tháng qua, từ lần cuối cùng gặp hắn. Nhưng có một điều có thể nói.

“Tôi đã bị bắt làm tù binh tại lâu đài Fulkhurst, nhưng cuối cùng cũng

trốn được.”

“Hắn đã bắt được nàng sao? Ta điên với đau khổ trong khi hắn có nàng

suốt thời gian qua?” Hắn đẩy nàng ra khi đặt câu hỏi, nhưng vẫn giữ nàng
nhìn vào mặt để thấy nỗi hối tiếc nhường nào mà hắn cảm nhận. ‘Ta nghĩ
nàng đã chết. Không ai ở Kirkburough cho ta biết Fulkhurst đã làm gì với
nàng cả.”

Vẻ nghiêm túc trong mối bận tâm của hắn làm Rowena cảm nhận lạ lẫm

mức độ căm ghét hắn ra sao.

“Tôi không ngạc nhiên,” nàng thận trọng trả lời. “Hắn đưa thẳng tôi vào

ngục của hắn trước khi người hầu ở Kirkburough trông thấy.”

‘Ngục của hắn!”, Gilbert gầm lên kinh ngạc. Người của hắn ra hiệu giảm

âm lượng, nhưng hắn chỉ trừng mắt lại chúng rồi giữ nguyên tia nhìn trở lại
Rowena.

“Hắn chắc bị điên, nàng không cho hắn biết mình là ai à?”
Nàng trừng mắt trở lại trước sự ngu ngốc của hắn. “Muốn tôi thú nhận tất

cả trong khi nguơi biết rõ là hắn muốn giết ngươi và phá huỷ hết những gì
thuộc về ngươi hay sao? Mà hắn cũng đã lấy tài sản của tôi khi nó trong tay
ngươi rồi. Ngươi nghĩ hắn sẽ không giết chết tôi để lấy những gì còn lại dễ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.