TÙ NHÂN CỦA HAM MUỐN - Trang 258

CHƯƠNG XXXIX

Warrick đánh con gái bằng sợi dây da dày đeo gươm, ngay trong đại

sảnh trước mặt mọi người. Rowena dựa người vào ghế nàng được phép
ngồi nãy giờ và nhắm mắt, nhưng nàng không thể cản âm thanh vào đầu.
Trận đòn đúng nghĩa nghiêm khắc, tiếng la của Beatrix khàn đi, lời biện hộ
của nó nghe thảm thiết. Rowena cắn chặt môi cố kềm không thử làm nó kết
thúc trước khả năng của Warrick, nhưng khi gã ngưng con gái gã hối hận
hoàn toàn và chẳng thể đứng nổi.

Sau khi nó được dìu ra khỏi đại sảnh, Warrick thả người vào chiếc ghế

cạnh Rowena. “Lẽ ra nó phải làm ta nguôi giận, nhưng ngược lại.”

‘Nó chắc chắn liên quan đến tôi.”, Rowena cam đoan một cách không

khốc.

Lời nói làm gã cười ngất. “Nha đầu…”
“Không, tôi rất tiếc.” nàng nói nghiêm túc. “Nhưng không thể xem

thường chuyện này. Cơn giận của ngài vẫn còn thì có thể hiểu được vì ngài
đau lòng khi bị chính con mình gây hại. Nhưng nên nhớ nó chỉ là một đứa
trẻ, suy nghĩ còn non nớt chỉ cố nghĩ cách trả thù.”

Gã nhướng mày nhìn nàng. “Nàng đang an ủi ta sao, nha đầu?”
“Lạy chúa, tôi nào dám mơ thế” Gã không thể không cười lần này. “Ta

mừng vì nàng vẫn ở đây”

Rowena nín thở trước những lời đó. “Thật sao?” nàng hỏi nhẹ.
“Đúng. Nếu không ta sẽ phải lùng bắt lại nàng trong cơn mưa này.’ Nàng

nhìn gã trừng trừng vì câu trả lời đó cho đến khi thấy đường cong nhếch
nhẹ trên môi gã. Phải chăng gã độc ác này đang trêu chọc nàng?

Nàng cảm nhận một tâm trạng thoải mái đáng kinh ngạc với gã ngay lúc

này. Thực sự, gã dường như không còn là người bắt giữ nàng cũng như
không còn là tù nhân của nàng nữa. Phải chăng đêm đam mê mà họ đã chia
sẻ cùng nhau đã đặt dấu chấm hết cho sự trả thù? Suy nghĩ đó quá lôi cuốn
không để tìm hiểu thêm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.