TÙ NHÂN CỦA HAM MUỐN - Trang 266

Nàng quay lưng lại ngay khi gã nhìn thấy gương mặt bị tác động mạnh

của mình. Gã làu bàu một lời chửi rủa rồi tiến lại và kéo nàng dựa lưng vào
ngực mình. “Ta không có ý gì trong câu nói đó, chỉ muốn cho nàng thấy
vấn đề thôi”, gã bảo nàng. “Nàng nghĩ ta thích những câu hỏi này lắm sao
khi nó làm ta trông thật xấu xa? Ta nghĩ nàng không còn sợ ta nữa.”

“Em đã.”
“Tại sao chứ?”
Nàng quay lại nhìn lên gã, nhưng má nàng bất ngờ bị nhuộm thắm và

nàng nhìn trở xuống vì bối rối. Nàng nói bằng giọng nhỏ nhẹ vẻ hối hận.
“Vì ngài không làm tổn thương phụ nữ… thậm chí khi ngài có lý để làm
thế. Em xin lỗi, Warrick. Em sẽ không để những suy nghĩ của mình lang
man, nhưng… nhưng em không muốn ngài cứ tham chiến mãi.’

“Ta là một chiến binh.”
“Em biết, nhưng những chiến binh sẽ đi hết cuộc chiến này sang cuộc

chiến khác. Phụ nữ thì không thích thế. Ngài sẽ… sẽ đi lâu chứ?”

Tay gã vòng quanh kéo người nàng vào sát hơn. “Ừ, có thể hàng tháng.

Nàng sẽ nhớ ta chứ, nha đầu?”

“Khi nào phân nửa nhiệm vụ của em đi theo ngài?”
Gã vỗ vào mông nàng.
“Đó không là câu trả lời tương xứng với lãnh chúa của nàng.’
“Câu trả lời đó dành cho người đàn ông đã gọi em là người hầu, em còn

câu trả lời khác dành cho người đàn ông đã yêu em suốt đêm. Em sẽ mơ
thấy từng đêm, cầu nguyện và đếm từng ngày cho đến khi người ấy bình an
trở về.”

Tay gã ôm siết nàng, miệng gã ngấu nghiến nàng và trước khi suy nghĩ bị

mụ mị từ sức nóng mà gã vừa cời lên, nàng biết gã rất thích câu trả lời đó.
Nàng chỉ ước chi nó không hoàn toàn là sự thật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.