TÙ NHÂN CỦA HAM MUỐN - Trang 276

CHƯƠNG XLIII

Còn một lí do Rowena có thể nghĩ về mệnh lệnh của Warrick và nó

choán hết tâm trí nàng trong suốt cuộc hành trình, khả năng đó có thể
lắm… không, dường như thôi. Warrick có thể trông thấy Gilbert từ tường
thành và nhận ra hắn. Như thế, nàng có thể sẽ phải đương đầu với cơn giận
điên cuồng và bộ mặt hung tợn nhất của gã. Gã có thể tiếp tục trả thù nữa,
hoặc có lẽ sẽ dùng nàng chống đối lại Gilbert, tra tấn nàng ngay trước cổng
thành, treo cổ nàng… không, không, gã không thể làm điều đó. Nhưng
nàng nhớ đến trận đòn Beatrix đã chịu. Nàng nhớ đến nhà tù. Nàng nhớ khi
bị xích vào giường gã… không đến nỗi tệ khi hồi tưởng lại… nhưng nó
cũng làm nàng nhói đau…

Nàng rất sợ khi đã đến doanh trại bao vây Ambray, pháo đài sừng sững

trong im lặng. Nàng bị đưa thẳng đến lều của Warrick, nhưng gã không có
ở đó và nó chẳng xoa dịu tâm trạng hồi hộp của nàng chút nào. Nàng đã ở
đây, và sẽ làm bất cứ điều gì có thể để vượt qua.

Thế nhưng nàng không có thời gian để chất thêm lo lắng trong lúc chờ

đợi vì chưa đầy 1 phút sau Warrick đã bước vào. Cũng chẳng có thời gian
để phán đoán tâm trạng bởi nàng bị cuốn ngay vào vòng tay gã. Rồi cơ hội
để nói một lời cũng không có khi miệng gã đã nuốt hơi thở của nàng, điều
nàng có thể làm là tự vấn nguyên nhân cho hành động ngọt ngào này.

Nàng choáng ngợp với khoảnh khắc bất tận của sự chiếm hữu, một nụ

hôn khẳng định nàng là của gã và gã chỉ muốn ngấu nghiến nàng. Nỗi lo
lắng của nàng không quay về ngay lập tức khi lấy lại hơi thở, nó cũng
không thể dâng lên trước cảm giác khuấy động đang lớn dần cho đến khi
nàng được thả lỏng xuống đệm rơm của Warrick và nhìn gã ném thắt lưng
đeo gươm sang bên rồi khuỵu gối bên trên nàng.

‘Gượm đã!’ , nàng khẽ kêu, giơ tay lên đỡ lấy gã tách ra. ‘Chuyện này là

sao Warrick? Sao em được đến đây?’

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.