TÙ NHÂN CỦA HAM MUỐN - Trang 87

Vui vẻ trong nhà tù ư? Nàng không thể nhịn cười trước suy nghĩ phi lý

này.

“Tên ông là gì?” Nàng chợt hỏi.
“Gọi ta là John Giffard”
‘Ông cũng là cai ngục à”
‘Chì khi cần thiết thôi, chứ không thường xuyên. Nhưng ta đã bị cuống

lên khi được biết chỉ mình ta mới canh giữ được cô. Chỉ thị đến hơn trễ,
nhưng trễ vẫn tốt hơn không. Tên con hoang đó có điều gì làm cô đau
không?

Tên con hoang nào? Nàng gần như lên tiếng hỏi, nhưng kịp nhận ra ông

ta muốn ám chỉ tên cai ngục trước.

“Không, hắn chưa chạm vào tôi, nhưng lệnh lãnh chúa của ông là không

ai được chạm vào tôi, không được giúp đỡ hoặc ngược lại, tôi không được
nói chuyện với ai. Ông không nghe dặn là không được nói gì với tôi sao?

‘Không ai nói điều đó với ta cả, hoặc giả ta không thèm để ý đến nó nếu

có bị bắt thế. Ta chỉ làm như ta luôn làm, dù có lúc lưng ta bị vằn vện khi
không chịu làm khác đi.”

Thật không thể tin được, nàng cảm thấy tức giận dùm ông ta.
“Ai đã đánh ông?”
“Không”. Ông ta cười khùng khục. “Đừng bận tâm. Chuyện đó lâu rồi,

chỉ tại cái tính bướng bỉnh của ta thôi. Bây giờ, để ta xem có thể tìm cái gì
cho cô ăn tạm. Nhà bếp chắc là đã đóng cửa rồi, nhưng thế nào trong nhà
kho cũng còn có ít trái cây.”

Ông mang đến 4 trái táo căng tròn tươi rói, quá dư để làm dịu cơn đói

của nàng. Nhưng nhiêu đó chưa hết, ông ấy còn đem đến một khung
giường và một chiếc nệm dày. Giffard còn tìm thấy tấm thảm cũ đã bạc
màu che gần hết sàn nhà. Thêm một chuyến đi nữa để mang về cho nàng
một chiếc thùng úp xuống kê đèn cầy cùng 1 hộp đèn thay thế nên nàng
không còn phải lo đối phó bóng tối. Ông còn mang đến một chiếc bô, một
xô nước với cái khăn lau mình và nước sạch để uống.

John Giffard là phúc lành từ chúa. Ông đã biến xà lim lạnh lẽo thành một

căn phòng, nếu không quá hài lòng thì ít nhất cũng cảm thấy thoải mái. Mỗi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.