Stefan Wolf
Tứ quái TKKG
Một
Tazan gặp bọn trộm tranh
Không còn một chút gì nữa để nghi ngờ, kẻ thù đầu tiên của Tarzan chính
thị là Rembrandt. Mà Rembrandt là ai vậy? Xin thưa, đó là thầy giáo
Pauling, kẻ dạy hội họa liên lớp 9 và 10, kẻ đã quyết định dùng trường nội
trú làm sào huyệt để xây dựng một đế chế kỷ luật vượt quá phạm vi giáo
dục của nghề sư phạm, kẻ luôn luôn giơ cao chiếc lưỡi hái tử thần trên đầu
học sinh, kẻ đã cố tình chọn sai sự nghiệp của mình để cuối cùng không đạt
một thành tựu nào hết về mỹ thuật. Ngay chính dung mạo của Pauling đã
rờn rợn và dị dạng đến nỗi ông ta mang theo ngoại hiệu Rembrandt từ lúc
bước về trường.
Chuyện xảy ra vào một buổi tối khá khó chịu. Tarzan đang đánh răng
trong buồng tắm, nhưng con mắt của hắn không nằm nơi chiếc bàn chải,
con mắt của hắn cử động ở đằng sau gáy kia. Nhờ con mắt từ gáy mà hắn
nhìn thấy dáng điệu hớt hải của Kloesen.
- Rembrandt đến!
Cánh cửa bật mở. Hung thần của năm trăm học sinh trường nội trú xuất
hiện. Giọng sư phụ Pauling như người ngậm ngải tìm trầm. Chứ sao, có bao
giờ một ông thầy mà lại không biết tạo sự huyền bí lên học sinh của mình.
- Tôi muốn em lên giường ngủ sau ba phút nữa. Hiểu chưa Peter Carsten,
tôi muốn thế.
Tarzan tỏ ra đứng đắn với chiếc khăn mặt trên tay:
- Cám ơn sự chỉ dẫn của thầy.
Nhưng ông ta chẳng buồn nghe. Cái nhìn của ông ta đã hướng về dãy
hành lang dọc tầng hai. Chỉ bằng biện pháp đi tuần tiễu, ông ta mới có dịp
sử dụng chiếc lưỡi hái ma quỷ trong bóng tối. Đã lần nào ông ta chịu buông
tha cho những con thỏ học sinh đâu. Coi, đám nhãi ranh chỉ chực qua mặt
người lớn, điều cần thiết là phải dạy chúng những bài học để đời.
Và ông ta gằn từng tiếng một bài học tối nay cho Tarzan: