TỨ QUÁI TKKG - Trang 12

cử động. Ông ta tắt đèn và hắng giọng. Cái giọng khàn đực của một con
quạ có cuống họng bị sưng tấy.
Tarzan phải mất đúng năm phút vận động thính giác trước khi tuột xuống
giường. Ồ, cái thằng Tròn Vo cứ lưu luyến níu tay hắn như sắp bị giam
mình trong một đống kẹo đến nơi.
- Tao mà bớt… chừng sáu kilô là có thể đu dây giống hệt mày. Mày đi
đâu vậy Tarzan?
- Còn bày đặt ngơ ngác. Gặp nhị quái và út quái. Mày không nhớ Máy
Tính Điện Tử và Công Chúa có hẹn với tao sao?
Mặt Tròn Vo buồn thiu:
- Nhớ cẩn thận nghe. Tao và… sợi dây vẫn đợi mày.

*

Gió ban đêm lồng lộng. Tarzan đưa mắt nhìn sang phía rừng thùy dương.
Mặt trăng tròn vành vạnh lơ lửng trên dãy nhà nhiều tầng cao ngất. Trường
nội trú nằm ở ngoại ô thành phố, từ trường ra xa lộ phải qua những cánh
đồng và bãi cỏ. Người ta đang đẩy dần đô thị đến đây theo quy hoạch tương
lai, nhưng bây giờ…
Bây giờ thì con đại bàng đầu tiên của lớp 10A sắp bay ra khỏi tổ. Hắn
chú ý đến những cái móc sắt đỡ giàn nho được đóng vào một số chỗ trên bờ
tường. Hắn liếc qua cái móc trên cùng có một sợi dây chão bằng nilông
nằm khuất dưới tán lá rậm. Hắn bám vào sợi dây như khỉ, chân đạp vào gờ
tường như vượn và nhảy xuống lớp cát phía dưới như một con dã nhân.
Hắn là Peter Carsten, biệt hiệu Tarzan, vua tốc độ một trăm mét khởi sự
vô guồng chạy. Chỉ cần đúng hai mươi hai phút là sẽ đến nhà… Công
Chúa. Ôi, Gaby. Bên vành tai Tarzan ngoài gió còn xào xạc tiếng guitar bài
nhạc phim “Bạch Tuyết và bảy chú lùn” chẳng thể nào quên được.
Hắn đang chạy qua khu vực quan trọng nằm ngoài rìa thành phố, nơi gia
đình Sauerlich làm chủ một tòa nhà lớn nhất với một khu vườn rộng nhất
cùng một gara chứa nhiều xe hơi nhất. Nghĩ mà tội cho Tròn Vo, chỉ vì quá
mê kẹo sôcôla và Sherlock Holmes mà phải di tản vào trường nội trú, mất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.