TỨ QUÝ CẨM - Trang 158

đi sớm, nhưng nàng cũng chẳng oán than, hối hận. Nàng được sống như thế
mà còn oán hận ông trời bất công nữa thì thật là tham lam!

Sau đó, linh hồn A Vụ phiêu du khắp nhân gian, nàng đã không còn là

người của thế giới này nữa nên có thể nhìn thấy được mọi nhân quả, gieo
nhân nào gặp quả ấy. Sau này Trưởng Công chúa sống trong thê lương, buồn
bã, chính vì từ lâu bà luôn đối đầu với Chính Nguyên Đế và không ít lần ra
tay độc ác. Còn Chính Nguyên Đế mặc dù có cả thiên hạ nhưng cũng không
vui, đêm dài cô đơn, chỉ có một đống tấu Chương bên cạnh làm bạn, hậu
cung đông người nhưng không ai có thể chia sẻ.

A Vụ hận Sở Mậu luôn tìm mọi cách xúc phạm Trưởng Công chúa, nên

linh hồn nàng đã bay vào trong thâm cung định dọa hắn, nhưng cung điện
rộng lớn, thâm sâu, dù hắn được ngồi sau trường án nhưng cuộc đời cũng
thật thê lương, thỉnh thoảng hắn lại trầm tư không biết đang nghĩ gì, nhìn
bóng lưng hắn hắt lên tấm bình phòng trông rất cô độc, lẻ loi.

A Vụ bỗng thấy thương cảm cho cuộc đời của các đế vương, họ phải

sống trong cô đơn, việc nước nặng nề, mối lo trăm bề, lại phải thức đêm làm
việc, đáng buồn cười là họ lại không thấy được sự trống rỗng của cái ghế
rồng.

A Vụ chứng kiến quá nhiều nên đã từ bỏ ý nghĩ muốn dọa Sở Mậu,

nàng thấy hắn tự chuốc khổ vào thân, phải sống thế này thật đáng đời, cả
cuộc đời không tìm được ai quan tâm đến hắn chân thành.

A Vụ cứ nghĩ đến chuyện trước kia là thấy phiền muộn, chỉ mong bản

thân đừng lớn nữa, cứ sống như hiện tại thì tốt biết bao.

Đáng tiếc năm tháng như thoi đưa, người mất, người chào đời, chỉ chớp

mắt đã đến đầu mùa hạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.