TỨ QUÝ CẨM - Trang 1945

tin, tin tưởng Loan Nương có thể chiếm được vị trí của Hoàng hậu trong
lòng Hoàng thượng.

Nhưng nữ nhi khi đã sa vào lưới tình luôn lạc quan một cách mù quáng,

cảm giác chỉ cần mình cố gắng thật nhiều, cố gắng đủ thì nhất định sẽ có
ngày được hồi báo. Có điều, sự thật vốn không phải như vậy, mà cho dù cuối
cùng có được hồi đáp, cũng phải đánh đổi bằng biết bao lần tuyệt vọng cùng
cực?

Nguyên Diệc Phương không muốn để Loan Nương phải trải qua nỗi

khổ sở như vậy. Huống hồ, Gia Hòa Đế lớn hơn Loan Nương trên mười tuổi,
Hoàng hậu nương nương càng không cùng đẳng cấp với nó, nếu một ngày
nào đó Đế Hậu hòa hảo như xưa, Loan Nương phải làm sao bây giờ? Lúc ở
phủ Kỳ Vương, Nguyên Diệc Phương từng nghe qua chuyện A Vụ đối phó
với Nguyên Dung Mộng thế nào, trước đó có Hách ma ma che chở còn như
vậy, giờ đây còn là Hoàng hậu độc đại.

“Nương nương!” Nguyên Diệc Phương quỳ xuống cầu xiu A Vụ.

“Thiếp thân muốn nói một lời hơi quá phận. Hoàng thượng đối với nương
nương một lòng một dạ, thiếp thân người ngoài trông vào còn thấy cảm
động, làm sao có thể dung thêm người khác? Loan Nương còn trẻ người non
dạ, cầu xin nương nương thứ cho nó tuổi trẻ vô năng làm bậy.”

“Phu nhân không cần lo lắng, cho dù sau này Loan Nương sinh con cái,

con nàng vẫn do nàng nuôi lớn, làm sao con cái có thể xa rời mẫu thân dứt
ruột sinh ra? Còn chuyện ngươi nói, nếu Loan Nương đích thân tới đây thưa
lại với bổn cung, bổn cung sẽ thay nàng định liệu hôn sự.” Nguyên Diệc
Phương không muốn làm mẫu thân xấu xa bèn đến ép mình làm kẻ ác, A Vụ
không muốn nhận.

Nguyên Diệc Phương nghe thấy những lời này của A Vụ cảm giác như

có tảng đá rớt xuống đè trĩu trong lòng. Loan Nương đối với Gia Hòa Đế
tình sâu nghĩa đậm, lại rất cố chấp, Nguyên Diệc Phương làm sao không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.