TỨ QUÝ CẨM - Trang 1946

đoán ra? Chỉ là Loan Nương tuổi nhỏ ngây dại ngông cuồng sợ rằng không
thể tính toán chu toàn được những chuyện về sau, không thể thiếu người làm
mẹ như bà ta tới bổ khuyết một phần.

A Vụ đâm trúng vào nỗi lòng của Nguyên Diệc Phương, bà ta vốn lo

lắng đúng chuyện A Vụ để mặc Loan Nương là vì muốn để Loan Nương
sinh con.

Kỳ thực, Nguyên Diệc Phương không thể hiểu nổi A Vụ, cũng như

không thể hiểu nổi đường tỷ Nguyên Diệc Vi của mình ngày trước, rõ ràng
trong tay nắm lá bài tốt nhất trên thế gian lại hóa thành cục diện nát bét cả,
thực không thể không khiến người ta bực bội vì nàng ta.

Nguyên Diệc Phương về tới Sấu Ngọc Trai liền gặp ngay Trịnh Loan

Nương bổ nhào tới. “Mẫu thân, người đi gặp Hoàng hậu nương nương sao,
người đã nói những gì?”

Nguyên Diệc Phương khẽ vuốt mái tóc Trịnh Loan Nương. “Đúng là ác

duyên nghiệt nợ, sao con có thể động tâm như vậy?”

Trịnh Loan Nương cúi đầu, nói: “Con gái cũng không biết, nhưng kể cả

có thể kiềm chế, con gái cũng không muốn.”

Nguyên Diệc Phương thở dài một tiếng. “Hoàng hậu nương nương nói,

sau này nếu sinh được con cái, chúng sẽ được ở lại bên con. Tới khi đó con
chắc chắn sẽ nắm địa vị quý phi. Có điều, Loan Nương à, mấy ngày qua con
vắt óc nghĩ đủ cách tiếp cận Hoàng thượng, sắc mặt Hoàng thượng nhìn con
vẫn không hề đổi khác, con không thể vì mẫu thân mà tỉnh táo lại một chút
sao? Nếu chuyện này truyền ra ngoài rồi sự không thành, sau này con làm
sao kết hôn được nữa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.