TỨ QUÝ CẨM - Trang 2035

quá, đêm qua người còn sốt nữa, cần nghỉ ngơi một chút, tinh thần tốt rồi xử
lý chuyện triều chính cũng nhanh gọn hơn.” A Vụ thay Sở Mậu cài túi lên
hông, không khỏi nhớ tới chiếc túi bị chàng ném gọn vào lửa.

Sở Mậu nhận ra tâm tình A Vụ, có điều chiếc túi kia lúc nhặt lên đã

cháy đen quá nửa không thể dùng được nữa rồi.

“Thêu một chiếc khác đi, đừng thêu vịt nữa, ta sẽ mang mỗi ngày.” Sở

Mậu nắm tay A Vụ nói, đồng thời cúi đầu đặt lên đó một nụ hôn.

A Vụ nhịn không được hai mắt đã ươn ướt, mấy năm nay đây là lần đầu

tiên Sở Mậu hôn ngón tay nàng, nàng thực rất thích cảm giác thân mật này.
Nhưng vẫn chưa đủ khiến nàng cảm động thêu một chiếc túi khác. A Vụ
nghĩ, nói hay như vậy sao lúc trước ném đi lại sảng khoái như thế?

Có điều A Vụ cũng không dám đôi co với Sở Mậu, dù sao Sở Mậu

cũng chưa tính là tha thứ cho nàng. A Vụ chỉ có thể cúi đầu lặng thinh
không đáp. Sau đó hai người cùng nhau dùng cháo đường phèn tổ yến, A Vụ
lại búi tóc chải đầu cho Sở Mậu. Lúc Lý Đức Thuận mang thuốc tới, A Vụ
liền bê lên cho chàng uống.

Sở Mậu đương nhiên một ngụm cạn sạch, như vậy sẽ thấy bớt đắng

hơn. A Vụ nhặt một ít mứt hạnh ngọt lịm đưa tới bên miệng chàng. “Ngọt
lịm miệng nào!”

“Đàn ông đàn ang uống thuốc đâu cần ăn mứt.” Sở Mậu miệng nói

cứng nhưng vẫn ăn miếng mứt hạnh kia.

“Ai nói đại nam nhân không thể ăn mứt? Nhị ca của thiếp mỗi lần uống

thuốc đều phải ăn thêm mấy viên đấy!” A Vụ nói xong, mặt liền đổi sắc.

Nhị ca mà nàng nhắc tới chính là Cố Đình Dịch, không phải Vinh

Ngân. Có điều sắc mặt nàng bất biến hoàn hảo, chính những thay đổi này
khiến Sở Mậu nhận ra manh mối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.