TỨ QUÝ CẨM - Trang 2059

A Vụ không biết do mị lực của mình quá lớn hay do Vinh lão gia phụ

thân nàng đóng vai trò quyết định hay đơn giản là Sở Mậu đã dẹp hết những
lời đồn đoán đi rồi.

Lúc A Vụ hỏi Sở Mậu chuyện này, Sở Mậu chỉ cười cười.

Lòng Lý Đức Thuận là người rõ ràng nhất. Lúc trước Hoàng hậu A Vụ

và Hoàng đế Sở Mậu không được hòa thuận, Lý Đức Thuận cùng sư phụ Lã
Nhược Hưng hầu hạ ở điện Càn Nguyên không hiếm lần thấy các vị đại thần
kia bị quở mắng thế nào, đều bị dọa cho gần chết.

Hiện giờ bọn họ thỉnh thoảng sẽ thấy mặt rồng tươi cười rạng rỡ, răn

dạy hoặc quở phạt ai cũng để lại mấy phần thể diện. Bọn họ đâu phải kẻ
ngốc, thái độ của Gia Hòa Đế thay đổi nhiều như vậy chẳng phải vì một câu
“Gia hòa vạn sự hưng” đó sao? Huống hồ, chuyện trong nội điện Càn
Nguyên là chuyện của Hoàng đế. Lúc trước, Sở Mậu vì A Vụ mà rạch tim
trích máu không phải chuyện ai cũng biết, còn riêng việc trong lễ đua thuyền
rồng Tết Đoan Ngọ năm đó, Gia Hòa Đế đỡ một kiếm cho A Vụ, nơi nơi
đều biết Hoàng hậu nương nương chính là điểm trọng yếu của Gia Hòa Đế.

Hơn nữa, Đường Các lão và Vinh Các lão chính là Nội các Đại học sĩ,

là tâm phúc bên cạnh Hoàng đế, các quan lại trong kinh nói câu nào đều phải
đắn đo nghĩ ngợi trước vài ba lần, nhà mẹ đẻ Hoàng hậu nương nương
không phải chốn bọn họ có thể chọc được.

A Vụ hằng ngày chỉ thấy Lý Đức Thuận, không thấy Lã Nhược Hưng

đâu, nhịn không được mới hỏi Sở Mậu: “Lã Nhược Hưng không quay lại
hầu hạ sao, Hoàng thượng?”

“Chân của hắn bị thương, đã cho về dưỡng già rồi. Lý Đức Thuận

không vừa ý nàng sao?”

Lý Đức Thuận nấp sau rèm, đầu gối đã bị dọa đến mềm nhũn rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.