TỨ QUÝ CẨM - Trang 402

A Vụ lại lợi hại đến thế, còn biết lừa cả người gác cổng nên mới có tâm lý
dựa dẫm vào A Vụ.

Thì ra A Vụ đã đánh giá quá cao Đường Âm, nếu nàng kiên quyết

không đồng ý thì nàng ấy cũng không có gan một mình đến Cảnh Viên, đây
cũng là lý do mà mấy năm qua nàng ấy không vào được Cảnh Viên.

Còn A Vụ lại là người thận trọng, can đảm, hai người họ gặp nhau mới

xảy ra tình huống này.

A Vụ kiễng chân nhìn về phía hậu viện tối om. “Chắc chắn là ở hậu

viện, gánh hát lớn như Côn Ngọc thì phải thuê riêng một dãy nhà rồi.”

“Ơ, gánh hát Côn Ngọc có tiếng tăm như vậy, sao có thể sống ở nơi này

chứ?” Đường Âm nhíu mày.

“Là muốn ẩn mình giữa chốn đông đúc chứ sao.” Hóa ra A Vụ cũng

chẳng hiểu gì. Gánh hát thường mang đậm chất dân dã, nếu nổi tiếng mà xa
rời quần chúng thì chẳng mấy chốc sẽ thất bại.

Có lẽ vì làm được như vậy nên gánh hát Côn Ngọc mới có tiếng tăm ở

hậu thế. Sau triều Đại Hạ, côn khúc vẫn có chỗ đứng, trở thành loại kịch yêu
thích của người dân và là loại hí kịch chính thống trong giới quý tộc, trong
đó gánh hát Côn Ngọc góp không ít công sức. Còn Mai Trường Sinh đúng
như Đường Âm nói, trở thành bậc thầy hí kịch được người đời ca tụng, bồi
dưỡng nên rất nhiều đệ tử nổi tiếng hai miền Nam Bắc.

Đường Âm không nói gì nữa, A Vụ quan sát một hồi cách bài trí của

khu vườn, sau đó dẫn Đường Âm đi về phía sau. Hầu hết những nơi buôn
bán đều trọng phong thủy, dãy sân ở phía bắc có nhiều lối đi thông với nhau,
chỉ cần hiểu một chút về thuật dịch lý là có thể tìm được đúng vị trí, thế nên
A Vụ và Đường Âm không phải đi quanh co nhiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.