TỨ QUÝ CẨM - Trang 400

lại đến nơi này. Với vị vua Chính Nguyên Đế tương lai này, A Vụ rất muốn
tìm hiểu về hắn, biết người biết ta mới trăm trận trăm thắng, cho dù không
phải là đối thủ của hắn thì cũng cần nghĩ cách để tránh tai họa.

Thế là A Vụ kéo tay Đường Âm xông vào cổng, đang định hiên ngang

bước vào thì bị người gác cổng chặn lại. Người gác cổng thấy A Vụ và
Đường Âm ăn mặc sang trọng, đặc biệt là Đường Âm thì không dám hỗn
xược, chỉ nói: “Mau đi đi, đây đâu phải là chỗ cho bọn trẻ con lui tới.”

Đường Âm tự nhiên thấy sợ, nắm chặt tay A Vụ, đau đến nỗi nàng suýt

chút nữa kêu to. Do nhất thời không biết đối phó thế nào nên Đường Âm
mới có hành động như vậy.

A Vụ nắm chặt tay Đường Âm, ý bảo đừng hoảng hốt.

A Vụ bước lên trước một bước, tay bên kia cầm kẹo hồ lô chua loét mà

không thể vứt trước mặt Đường Âm. “Người có thái độ gì thế? Ta và tỷ tỷ
của ta chỉ vừa ra ngoài mua kẹo hồ lô thôi, ngươi còn không mau lui ra! Mắt
mũi để đằng nào vậy hả?” A Vụ nói hùng hồn, mắng rất hung hăng khiến
người đó tin rằng họ vừa từ bên trong đi ra.

Người gác cửa ngẩn người, băn khoăn không biết hai tiểu cô nương này

có phải là do khách dẫn đến hay không. Bọn họ vóc người nhỏ bé, Cảnh
Viên lại đông người ra kẻ vào, không nhìn thấy họ cũng là lẽ đương nhiên,
huống hồ người gác cổng cứ chốc chốc lại phải đi vệ sinh nên nhìn sót họ
cũng đúng. Nghe A Vụ nói, người gác cổng cũng tin phần nào, có thể hai cô
nương này từ trong Cảnh Viên bước ra thật.

“Còn không mau để bọn ta vào à? Càn thận không cha nuôi ta phạt

ngươi đấy.” A Vụ ra vẻ hống hách dọa nạt.

Người gác cổng vội vàng để cho bọn họ vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.