TỨ QUÝ CẨM - Trang 549

“Tiểu thư, lão gia và phu nhân về phủ rồi, hai người đến thẳng thượng

phòng của lão thái thái, lại sai người đi mời Quốc Công lão gia, đại lão gia
và nhị lão gia về, nghe nói đã bắt được Vương di nương bỏ trốn. Thì ra cô ta
đã trở thành người của đại lão gia nuôi bao ở bên ngoài, còn sinh một đứa
con trai nữa.” Đồng Quản vừa bước vào phòng đã nói một tràng.

A Vụ nghe thấy nhưng vẫn không ngước mắt lên, Tử Trụy vốn là người

bình tĩnh nên tiếp tục sửa móng tay cho cô chủ. Chỉ có Đồng Quản buồn bực
đứng đó nói một mình, xảy ra chuyện thế này mà chẳng ai thấy hứng thú là
sao?

Tủ Trụy ngắm nghía ngón tay đã giũa cho cô chủ, móng hình nửa vầng

trăng hoàn mỹ, móng tay của tiểu thư vừa dài vừa sáng bóng, lại mềm mại
như cánh hoa; đôi bàn tay nàng đẹp như kiệt tác trần gian, khiến người ta
không thể không yêu.

Lòng dạ A Vụ không bình tĩnh như vẻ mặt của nàng. Nàng hơi chột dạ,

không dám nhìn sắc mặt của Vinh tam gia. Đến mức này rồi thì tình cảm
giữa Vinh tam gia và hai huynh của ông cũng chẳng còn gì nữa.

Mặc dù Vương di nương chỉ là thiếp của Vinh tam gia, ông lại chẳng

còn tình cảm gì, thậm chí hận không thể giết chết cô ta, nhưng dù sao cũng
bị mang tiếng “đội mũ xanh”, mà lại do chính huynh đệ ruột thịt trong nhà
đội cho, nếu chuyện này mà Vinh tam gia nhẫn nhịn được thì quả là hèn
kém.

Thêm nữa, thân phận của Vinh tam gia ở chốn quan trường cũng rất tế

nhị. Quan thanh liêm, trong sạch, thân phận cao quý, cho dù gia cảnh có
thanh hàn cũng không quan trọng, cốt ở danh tiếng chính là tiêu chí quan
trọng nhất của các quan lại. Vinh tam gia là quan văn, lại là trạng nguyên có
tài nên ông rất muốn được liệt vào tiêu chí này. Đáng tiếc ông lại là tam lão
gia ở phủ An Quốc Công, tuy xuất thân con quan quyền quý, nhưng thân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.