TỨ QUÝ CẨM - Trang 744

A Vụ thở dài. “Cho dù thế nào, nhị ca cũng nên khuyên mẹ nhiều một

chút.”

A Vụ trở về Vinh phủ với vẻ mặt buồn bã. Mặc dù nàng đã sớm dự liệu

được rằng con đường nhận người thân vô cùng gian nan, nhưng khi phải đối
mặt với điều đó, nàng vẫn khó tránh khỏi buồn tủi. Tuy vậy nàng không biết
rằng điều khiến nàng buồn hơn vẫn còn ở phía sau.

Long Khánh Đế vì chuyện chỉ định hôn sự cho bốn vị Hoàng tử mà

sáng sớm hôm sau đã làm chấn động cả triều đình.

Nếu trong nhà có một hoàng tử phi thì đúng là nên đốt pháo ăn mừng

ba ngày ba đêm rồi, ba gia đình ở phía nam và phía tây kinh thành sau khi
tiếp thánh chỉ thì đều vui mừng hớn hở, duy chỉ có Vinh phủ ở cạnh cây cầu
Thanh Long là như có một đám mây đen bao phủ trên đỉnh đầu nên không ai
có thể cười được.

Vinh tam lão gia là người bình tĩnh nhất, ông nghĩ dù sao mình cũng đã

đứng trên chiếc thuyền của Tứ Hoàng tử, nay có thêm quan hệ thông gia thì
cũng không ảnh hưởng lớn lắm, chỉ là càng không có hy vọng gì nữa mà
thôi. Huống hồ, ông cũng nghĩ, ngoài tiền đồ ra, các phương diện khác của
Tứ Hoàng tử đều xứng với A Vụ.

Thôi Thị nhớ lại dáng vóc và phong độ của Tứ Hoàng tử hôm đó khi bà

đứng nhìn từ xa thì thấy chẳng có điểm nào đáng chê cả. Bà thấy chuyện
hôn sự này cũng rất tốt, lão gia lại là sư phụ của Tứ Hoàng tử, dù gì cũng
phải nể mặt thầy mà không ức hiếp A Vụ. Thôi Thị nghĩ như vậy là vì Vinh
tam lão gia, A Vụ và hai người con trai của bà đều chưa từng nói với bà về
cục diện của triều đình, càng không nói cho bà biết những lo lắng xa gần của
họ. Tuy nhiên Thôi Thị thấy A Vụ phản ứng kịch liệt, không vui mừng chút
nào thì tự nhiên cũng không thấy vui nữa.

“Lão gia, ngài khuyên nhủ A Vật đi.” Thôi Thị đẩy chồng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.