TỨ QUÝ CẨM - Trang 826

“Phong ấp của Vương gia ở gần Cổ Bắc Khẩu, ba điền trang đều ở Sơn

Đông.” Ngô Hàn Vĩnh kể ngắn gọn.

Cổ Bắc Khẩu là vùng dân cư giữa triều Đại Hạ và dân tộc Man phía

bắc, thường không ổn định, người cậu kiếp trước của nàng phong ấp cho Sở
Mậu ở đó đủ biết ông thiên vị thế nào, vì ở đó đâu có lợi tức gì.

A Vụ nghĩ một lát rồi nói: “Phong ấp này có thứ gì sinh lợi được

không?”

“Thuế ruộng và một chút thuế thương.” .

A Vụ thấy Ngô quản sự chỉ nói qua loa, không biết đó là ý của hắn hay

là ý của Sở Mậu, nhưng cho dù thế nào thì nàng cũng đã mượn cớ “thỉnh
giáo” hắn rồi.

“Ồ, có cả thuế thương nữa ư? Theo ta nghĩ, nơi đó đất ít người thưa,

nhưng có thể nuôi chiến mã, không biết ta nghĩ có đúng không?”

Ngô Hàn Vĩnh không ngờ A Vụ lại sắc bén như vậy nên cũng chuẩn bị

tinh thần nghiêm túc trả lời nàng: “Đúng vậy, mặc dù người Man ở phía bắc
nhiều lần nhũng nhiễu biên cương nước ta, nhưng lúc tạm ngừng chiến
tranh, hai bên cũng có lúc... ừm, mua bán qua lại, nên ít nhiều cũng có thuế
thương.” Không chỉ triều Đại Hạ và người Man ở phía Bắc có hiệp ước qua
lại mua bán, mà triều trước cũng vậy, nhưng thông thường ký kết xong rồi
hủy bỏ, hủy bỏ xong rồi lại ký.

“Vậy có kinh doanh trại ngựa không?” A Vụ hỏi chi tiết.

Ngô Hàn Vĩnh trong lòng run rẩy. “Sao Vương phi lại hỏi như vậy?”

A Vụ cười. “Không có gì, ta chỉ nghĩ lợi tức từ thuế thương không ổn

định, lợi tức đó không thể bằng kinh doanh trại ngựa. Ta biết phong ấp của
Vương gia ở xa, điền trang có lẽ cũng chỉ là vùng đất khô cằn, lợi tức không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.