Riêng trò Tuấn được bốn cô lớp Nhất để dành cho một món qùa không ngờ
. Trước hôm xách va li lên xe hơi về quê nhà ăn Tết , Tuấn đến thăm một
buổi tất niên tại nhà trọ các cô . Ngồi uống trà và nói chuyện vui đùa với
nhau một lúc , cô Anh mở rương lấy ra một gói thuốc hút Mélia . Lúc bấy
giờ ở Trung kỳ chỉ có mỗi một thứ thuốc gói Mélia đó mà thôi ( Bastos
cũng chưa có ) . Trong mỗi gói thuốc Mélia đều có một tấm hình chụp một
cặp Tây Ðầm hôn nhau rất tình tứ -- và nhiểu kiểu Tây Ðầm khác nhau , tất
cả đều say mê âu yếm , chụp ở Paris và in mầu tuyệt đẹp . Học trò thích gói
Mélia lắm nhưng không có tiền mua vì bán đắt đến năm cắc bạc một gói ,
chỉ có các ông Giáo sư và các thầy Thông , thầy Phán có tiền xài bảnh mới
hút được thứ thuốc đó . Thỉnh thoảng trò nào xin được của ai một tấm hình
Mélia đem khoe , cả lớp xúm kại coi coi vẻ thèm thuồng lắm . Thuốc Mélia
lúc bấy giờ hút đắng nghét , còn tệ hơn các loại thuốc bình dân hiện nay ,
nhưng nó quí là vì có tấm hình in Tây Ðầm hôn nhau , kèm trong bao thuốc
bọc giấy bóng , và nó lại là loại thuốc gói đầu tiên quấn bằng máy từ
Saigon gởi ra bán mắc tiền , chỉ những người giàu sang mới mua nổi . Kể
ra , nó còn quý hơn thuốc thơm Craven A hay 555 hiện nay .
Hôm Tuấn đến nhà trọ bốn cô Anh, Trâm , Thục , Lài để thăm tất niên
trước hôm về quê ăn Tết , cô Anh đưa cho Tuấn gói thuốc Mélia , và cười
bảo :” Tụi em biếu anh gói thuốc để Tết anh hút chơi “ . Tuấn ngạc nhiên
và cảm động ngôì làm thinh một lúc Tuấn ngắm nghía tấm hình đôi trai gái
Tây Ðầm hôn nhau say mê , với một câu thơ Pháp in dưới bức hình :
Bonne année , parfait amour,
A Toi seul, à Toi pour toujours.
Loại thơ rẻ tiền , nhưng đối với tuổi trẻ thời bấy giờ thật là đầy ý nghĩa thơ
mộng :
Chúc mừng năm mớí , tình yêu diễm tuyệt,
Chỉ tặng Anh thôi , của Anh mãi mãi .
Tuấn nghẹn ngào nói không ra lời , nhưng cố nghĩ ra được vài câu thơ , rồi
mượn bút viết trên một mảnh giấy :
Một món qùa Xuân , cảm xiết bao !
Lấy chi đền đáp nghĩa thanh cao !