TUẤN, CHÀNG TRAI ĐẤT VIỆT - Trang 341

Chàng tủm tỉm cười một mình , nhớ chuyện người lính tập gặp giờ xui xẻo
đã làm hỗn vơí bộ ngực hấp dẫn của nàng .
Cô gái đẹp hỏi Tuấn :
- Sao thầy ký cười em ?
Tuấn sờ tay lên cằm …, nhoẻn một nụ cười hiền lành :
- Tôi cười người lính tập chứ không phải cười cô .
Cô gái dịu dàng đáp :
- Em không phải là chị Lộc .
Câu trả lời bí hiểm đó đủ cho Tuấn biết giai nhân không thẹn với uy danh
gái An Thái .
Về Qui Nhơn , Tuấn vào trọ tạm nhà thầy Phạm Đào Nguyên . Kể chuyện
bị sa thải cho Nguyên nghe , thầy ký hãng Descours et Cabaud cười :
- Ði học bị nhà trường đuổi , đi làm bị hãng đuổi . Tôi ráng sống lâu để coi
đời anh ra sao !
Tuấn nằm suy nghĩ suốt đêm . Chàng muốn đi Hà nội , tiếp tục học thi Tú
tài , nhưng không có tiền . Muốn vô Saigon để nhập vào đảng Nguyễn An
Ninh , nhưng tiền cũng không có . Chàng thấy con đường tiến thủ bị nghẽn
, mà máu nóng cứ sùng sục trong tim , chỉ muốn lồng lên như con ngựa
hăng máu .
Ba hôm nằm nhà thầy Phạm Đào Nguyên đã không làm gì , lại buổi tối
nghe Phạm Đào Nguyên nói nhỏ cho nghe : Ngoài Hà nội có một đảng tên
là “ Việt Nam Quốc Dân Ðảng “ đang hoạt động mạnh . Anh nên đi Hà nội
.
Cũng đêm ấy , đi lang thang ngoài bờ sông , Tuấn gặp một thầy trợ giáo
quen thân, tên là Phạm Cự Hải , người Quảng Nam .
Thầy Hải nhét vào Tuấn một tờ truyền đơn in bằng đông sương , ký tên
“Ðông Dương Cộng Sản Ðảng “ . Thầy hỏi Tuấn :
- Tuấn học lớp Nhì hay lớp Nhất ?
Tuấn không hiểu , ngơ ngác hỏi thầy Hải :
- Tôi sắp học thi tú tài , sao thầy hỏi lạ vậy ?
Thầy Hải cười :
- Lớp Nhì là Cours Moyen . Lớp Nhất là cours superieur. Anh hiểu không ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.