TUẤN, CHÀNG TRAI ĐẤT VIỆT - Trang 539

Một đêm Trung thu trăng sáng đẹp, ông thông phán đề nghị đem bàn ba
chân đặt ngoài bao lơn trên gác sau, có cúng bánh trung thu, bánh dẻo và
nước trà ướp sen. Quanh bao lơn, treo đèn lồng Nhật bổn, và đặt nhiều chậu
hoa cúc, hoa huệ, phong lan.
Ðêm ấy ngoại lệ, cử toạ được mời dự gấp đôi, 12 người, toàn bạn trẻ trí
thức. Bạn bè vẫn thích tính hào hoa phong nhã của ông Phán Phủ Thống
Sứ, tình nhân của một nàng công chúa kiều diễm, cháu nội vua Thành Thái.
Ông đã lái xe hơi suốt đêm vào Huế, bắt cóc cô đem về tổ uyên ương bí
mật của ông ở phố Tientsin.
Ðêm ấy Công chúa khấn nguyện mời một ông Tiến sĩ về làm thơ. Khoảng 1
giờ khuya. Tiên ông hiện về tự xưng là Huyền Không Ðạo Nhân.
Tuấn có chép tám câu thơ lạ lùng của Tiên ông như sau đây :

Thiên thanh ai hỡi tâm là thanh
U khí bao vây bốn góc thành
Mây gió trùng trùng un khói lửa.
Máu xương lớp lớp dậy đao binh
Lên nguồn xuống bể dư niên lụy
Ngược bắc xuôi nam bán dạ hành
Thu ẩm lục bồi truy mã lộ
Sơn hà lưu lệ bất tàn canh !

Thấy bài thơ có bao hàm nhiều ý nghĩa ly kỳ mà lúc bấy giờ, Trung thu
năm 1936, toàn thể cử tọa đều hoang mang, không hiểu rõ dụng ý quá
huyền ảo, Tuấn hỏi :
- Xin ngài cho chúng tôi biết Huyền Không đạo nhân, tên họ thật là chi,
hiện ở Cung Trời nào ?
Hồn chỉ lập lại :
- Huyền Không Ðạo nhân
Cô giáo Loan hỏi :
- Bài thơ huyền bí quá, chúng con không hiểu nghĩa, xin Tiên ông giảng
cho
- Bất.
Hồn tiên chỉ đáp vỏn vẹn một tiếng “ bất”, không thêm một lời, rồi thăng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.