TUẦN THÚ ĐẠI MINH - Trang 1002

- Bởi vì trong nhà không còn tiền, phu quân bảo ta sang hàng xóm mượn

chút bạc. Vốn ta cũng không muốn đi, nhưng phu quân ta cứ bắt ta mới đi,
không ngờ…

Nói xong, khóe mắt Chu thị lại trào ra hai hàng nước mắt.

Đoàn Phi thấy thế liền an ủi:

- Chu phu nhân, xin nén bi thương, khoảng mười mấy ngày trước khi vụ

án xảy ra, phu nhân có cảm thấy thần thái Chu Đăng có điều gì không ổn
không? Chuyện lão đánh bạc phu nhân có biết không?

Chu thị gạt nước mắt, đáp:

- Vâng, ta đã khuyên phu quân đừng có đánh bạc từ lâu, nhưng huynh ấy

lại nói đã thua rất nhiều, nhất định phải thắng đòi lại mới được, kết quả
càng đánh lại càng thua nhiều hơn, ngay cả khế đất cũng thua mất. Ta gào
khóc với huynh ấy, đó cũng là lần đầu tiên huynh ấy đánh ta, ta nhớ rất rõ,
đó là ngày mồng tám tháng sáu vào ba năm trước, đúng là năm ngày trước
khi xảy ra chuyện.

Đoàn Phi hơi giật mình, nói:

- Ồ, từ hôm đó trở đi lão còn có hành động gì đặc biệt không? Bà hãy nói

rõ mọi hành động, thái độ của lão thay đổi chi tiết như thế nào?

Thời gian đã lâu, chỉ sợ ngay cả trí nhớ của đương sự cũng không còn

nguyên vẹn. Chu thị càng nhớ rõ ràng càng tốt, còn chuyện an ủi Chu thị
quên những chuyện không vui đi cũng phải đợi phá án xong.

Chu thị vừa nhớ lại vừa đáp:

- Sáng sớm ngày mồng tám hôm đó, phu quân ta thua mất khế đất, lúc

trở về lấy khế đất có cãi vã với ta, kết quả ta bị huynh ấy đánh một chưởng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.