TUẦN THÚ ĐẠI MINH - Trang 135

Lục phu nhân quỳ ở trên công đường cũng được một hồi rồi. Bà ấy thấy

Mẫn đại nhân không ngăn cản, mới trả lời rằng:

- Khi quản gia nói cho tiểu nữ hay Lục Đại quay về tiểu nữ còn ngỡ

mình nghe nhầm nữa, sau khi gặp thì quả là hắn, mới tin đây là thật. Lúc đó
hắn dơ bẩn hôi hám không thua gì ăn mày, số ngân lượng trong cái gói hắn
đang đeo trên lưng một nén bạc cũng không thiếu mất.

- Lục Đại thấy tiểu nữ liền khóc và nói rằng đã biết lỗi rồi. Cũng do hắn

ngỗ nghịch nên mới hại chết lão gia. Tiểu nữ nhất thời tức giận, nên mới ra
lệnh kêu người đánh hắn một trận, rồi mới đưa hắn tới đây. Bây giờ nghĩ kỹ
có lẽ phu quân tôi thật sự không phải hắn giết mà là tên người hầu phu
quân nuôi nấng từ nhỏ. Cho dù nhất thời hám tiền, sau khi cướp tiền cũng
đâu cần giết người, vả lại số tiền này hắn đã đem về không thiếu một xu.

Dù Lục phu nhân nói có phần ấp a ấp úng, nhưng mọi người cũng đã

hiểu. Hứa đại nhân hừ một tiếng, miễn cưỡng nói:

- Thế cũng chưa chắc, biết đâu hôm đó hắn bị ma ám, bị ma quỷ sai

khiến giết người, sau khi tỉnh lại quên sạch thì sao?

Mẫn huyện lệnh vuốt râu, ngó trợ thủ của mình, rồi ngó bọn người Đoàn

Phi và Nghiêm bộ đầu, nhắm mắt suy nghĩ rồi nói:

- Những lời của mọi người đều có lý, mạng người quan trọng hơn hết,

chúng ta phải cẩn thận tra xét mới đúng. Nghiêm bộ đầu, ngươi hãy phái
một người tới chỗ Ngưu bách hộ điều tra xem, tạm thời hãy nhốt Lục Đại
vào đại lao, bãi đường!

Mọi người cung tiễn huyện lệnh đại nhân, Hứa đại nhân nhìn Đoàn Phi

và Nghiêm bộ đầu hừ một tiếng, rồi phẩy tay áo bỏ đi. Đoàn Phi gượng
cười và nói:

- Thành kiến của Hứa đại nhân đối với tôi quả thật rất sâu!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.