TUẦN THÚ ĐẠI MINH - Trang 1577

nhưng trong tay Quản Tiêu Hàn thì một tiểu cô nương mười ba mười bốn
tuổi có khác gì với trẻ con đâu.

Đoàn Phi quát:

- Tiêu Hàn, không được gây khó dễ. Nếu cô ấy không muốn nói thì thôi

bỏ đi, chúng ta đi thôi.

Quản Tiêu Hàn cười nói:

- Công tử, tiểu cô nương này rõ ràng là biết rất nhiều chuyện, chưa biết

chừng còn nắm được manh mối gì đó.

Triệu Hiểu Xuân hai mắt đẫm lệ nhưng tuyệt không lên tiếng. Nhìn bộ

dạng đáng thương của nàng, Đoàn Phi lắc lắc đầu nói:

- Đi thôi, chúng ta đến nơi khác tìm manh mối. Một tiểu cô nương thì

biết được gì cơ chứ.

Quản Tiêu Hàn đưa mắt một cái, liền thả lỏng tay nói:

- Không sai, nhìn bộ dạng ngây ngốc của nàng ta, chắc hẳn là không biết

gì đâu. Chúng ta đã phí công vô ích rồi.

Triệu Hiểu Xuân căm tức nhìn nàng. Quản Tiêu Hàn cũng nhìn lại khinh

thường bĩu môi, rồi theo Đoàn Phi bước ra khỏi Triệu Gia. Triệu Hiểu Xuân
hít một hơi dài, đột nhiên kêu lên:

- Các ngươi không phải đến lấy đồ cho cha ta sao? Làm sao lại đi như

vậy? (.

Đoàn Phi ồ lên một tiếng, quay đầu lại nói:

- Hiểu Xuân cô nương, cô không nói chúng ta cũng quên khuấy mất. Cô

hãy đi lấy vài bộ quần áo cùng đồ dùng cá nhân, cha cô có thể phải ngồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.