TUẦN THÚ ĐẠI MINH - Trang 1721

-Đại nhân, đại nhân đừng giễu cợt nô tì nữa mà. Đại nhân độ lượng, nô tì

chẳng phải là đã nhận lỗi rồi hay sao?

Quản Tiêu Hàn ưu tư thở dài nói:

-Công tử, khi xưa ta cùng công tử chỉ là tình cờ gặp gỡ. Không ngờ lại có

thể trùng phùng, nhân sinh thật sự kỳ diệu khó đoán a.

Đoàn Phi thở dài một tiếng, nghĩ tới tình cảnh lúc trước, bèn cảm thán

nói:

-Đúng vậy a. Nhân sinh vô thường, đời người bể dâu thật là biến hóa kỳ

ảo vô cùng. Ngày đó khi Tiểu Hoàn giễu cợt ta, ta bất quá chỉ là một tên vô
lại có chút may mắn mà thôi. Còn ta lại cũng cho rằng cô nương là một
hoàng hoa khuê nữ yêu kiều diễm lệ.

Quản Tiêu Hàn trở nên trầm mặc. Nàng không biết Đoàn Phi có phải là

thừa cơ trào phúng giễu nàng hay không. Bất quá nghe giọng điệu quả hắn
tựa hồ không giống như vậy. Quản Tiêu Hàn có chút hỗn loạn trong lòng,
nàng cũng đâu phải tình nguyện như vậy chứ?

Dương Thận lúc này mới nghe rõ ràng lời của Đoàn Phi, bèn cười ha ha

nói:

-Tiểu Hoàn cô nương nói thật là không sai chút nào hết a. Chỉ đáng tiếc

cô nương hôm nay e sợ quyền thế của khâm sai đại nhân, cho nên không
còn dám nói thật nữa rồi.

Tiểu Hoàn lại hướng Dương Thận nũng nịu nói:

-Dương đại nhân, đến đại nhân cũng trêu chọc nô tì. Nô tì chỉ là một a

hoàn nhỏ bé, làm sao dám buông lời hỗn xược trước mặt khâm sai đại nhân
a. Dương đại nhân, mọi người đều nói đại nhân là thần đồng, thơ từ ca phú
cao siêu vô cùng. Đoàn đại nhân nghe nói cũng phong lưu toàn tài, Trung

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.