TUẦN THÚ ĐẠI MINH - Trang 1737

còn phải chịu đày ải trong đại lao nữa. Hai vị hãy an dưỡng sức khỏe cho
tốt, ngay sau lại mưu tính tiền đồ cũng không muộn.

Tạ Chí Quân lắc đầu cười khổ nói:

-Có thể làm một bách tính phổ thông tự do tự tại đã là phúc đức tề thiên

rồi. Tạ mỗ trải qua chuyện này đã nhìn thấu suốt rồi. Công danh chỉ như
phù vân, chi bằng ở nhà bầu bạn cùng vợ con mới là điều hay.

Ba người hàn huyên một hồi, Bảo Tinh Bằng mới cười nói:

-Ba vị đại nhân mời nhập tiệc. Trùng phùng đáng lý phải vui mừng mới

phải. Nào, ta xin mời trước hai vị đại nhân ly rượu nhận lỗi này.

Sắc mặt Tạ Chí Quân và Sử Vũ Phong có chút không vui. Ban đầu nếu

không phải là Bảo Tinh Bằng cố ý lật lại án cũ thì bọn họ đâu có bị bãi
quan sung quân? Bất quá vung tay không tát kẻ đang cười. Hiện giờ bọn họ
vẫn đang là tù phạm đợi thẩm án, làm sao có thể không nể mặt Tri phủ đại
nhân chứ?

Ba người chạm ly xong liền uống cạn. Đoàn Phi cũng ngồi vào bàn tiệc,

kêu Tô Dung và Thạch Bân tới cùng ngồi. Thạch Bân cũng chào hỏi Sử Vũ
Phong. Cố nhân tái ngộ có rất nhiều điều muốn nói, bất quá có mặt Bảo
Tinh Bằng và Tần Bái khiến mọi người có chút không tiện mở miệng.

Cũng may Bảo Tinh Bằng rất biết cách lấy lòng người khác. Y lại kính

Đoàn Phi một ly rượu, sau đó tìm lý do cùng Tần Bái rời khỏi.

Tạ Chí Quân và Sử Vũ Phong trong lòng có nhiều tâm sự, nhưng Đoàn

Phi lo lắng tai vách mạch rừng cho nên cũng không dám yên tâm cởi mở.
Ngược lại Thạch Bân thì nói không ngừng nghỉ, thuật lại không ít sự tích
phong quang của Đoàn Phi gần đây. Tạ Chí Quân nghe chuyện chỉ biết
cười khổ, còn Sử Vũ Phong thì lộ ra một nét khắc khổ bị Đoàn Phi tinh ý
nhận ra được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.