TUẦN THÚ ĐẠI MINH - Trang 1822

Đoàn Phi và Tô Dung đến thư phòng, hai người nhanh chóng lấy tài liệu

xem qua một lần, sau đó trao đổi cách nhìn nhận vấn đề, vụ án này bắt đầu
sáng tỏ.

Quan hệ giữa Hạng Hào và Bình Mậu không thể coi là tầm thường, hai

người ban đầu cùng ở biên cương Đại Đồng, lại cùng điều đến Cẩm Y Vệ,
cùng thăng chức Cẩm Y Vệ Thiêm Sự. Quan hệ của hai người rất thân
thiết, nếu như không phải hai người đều đã kết hôn sinh con, chỉ sợ sẽ bị
người đời hiểu nhầm có vấn đề nam nữ. Quan hệ của hai người là đồng sự
chiến hữu, có thông gia chi nghị, tại sao Bình Mậu mất tích, mọi người lại
nghi ngờ Hạng Hào nhỉ?

Bình Mậu mất tích, Hạng Hào đích thực là có tình nghi, bởi vì trước khi

Bình Mậu mất tích quan hệ hai người có chuyển biến xấu. Có người đã
nghe thấy họ cãi vã, Bình Mậu nói gì mà không thể như vậy, sau việc đó
không lâu Bình Mậu mất tích.

Sự nghi ngờ nhằm vào người khác, câu trả lời của Hạng Hào rất đơn

giản, khi đó hai người làm cùng một vụ án, khi bức cung tra tấn Hạng Hào
dùng một số thủ pháp không thường thấy, Bình Mậu có chút không chịu
được, cho nên mới nói với Hạng Hào như vậy. Trên thực tế hai người rất
nhanh đã hòa hảo lại, xử vụ án đó kết thúc tốt đẹp.

Đã kết thúc tốt đẹp, câu này Đoàn Phi thấy rất khó chịu, hắn gọi Hoa

Minh vào hỏi, Hoa Minh do dự phần nào, thản nhiên trả lời:

- Đại nhân, câu này là ám ngữ của Cẩm Y Vệ, nói cách khác nghĩa là xử

vụ án không chê được vào đâu trong đó có lẽ có cả loại như giết người diệt
khẩu.

Đoàn Phi bừng hiểu ra, hóa ra là đã tạo vụ án giả hoàn mỹ, Cẩm Y Vệ

không hổ là Cẩm Y Vệ, theo bọn Hoa Minh lâu rồi, thiếu chút nữa nữa còn
thực sự cho rằng hổ già không ăn thịt cơ đấy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.