TUẦN THÚ ĐẠI MINH - Trang 302

không thua kém ta là bao, giống như một con rắn uốn lượn trơn trượt. Ta
đuổi theo hắn tới một bãi cỏ, chẳng biết hắn làm thế nào khiến cho vô số
cây cỏ tự dưng rơi xuống đầu ta, chặn mất tầm nhìn của ta. Đến khi ta chui
ra được thì hắn đã biến mất.

Hạ Thịnh xòe tay, một cây phi tiêu chữ thập sắc lẻm nằm trong tay hắn,

Sử tổng bộ cầm chiếc phi tiêu xem xét một cách tỉ mỉ rồi nói:

- Lại là phi tiêu chữ thập, xem ra hắn chính là kẻ đã tập kích A Phi, có lẽ

hắn đã chuẩn bị sẵn để tẩu thoát khỏi những người truy đuổi, vậy nên Hạ
thiếu hiệp mới để mất dấu hắn.

Đoàn Phi cũng quan tâm hỏi:

- Hạ đại ca, huynh có thấy rõ mặt hắn không? Hắn cao bao nhiêu? Là

nam hay nữ? Có thể nhớ được gì xin hãy kể lại cho ta.

Hạ Thịnh lắc đầu nói:

- Toàn thân hắn đều bịt vải đen che kín dung mạo, còn về vóc dáng….

Hắn cao hơn Ngọc Kỳ tầm 1 - 2 tấc, khổ người cũng to khỏe hơn đệ ấy, có
điều người này khinh công thật sự không tồi, trong tam đại đệ tử phái Hoa
Sơn chúng ta Ngọc Kỳ khinh công được coi là tốt nhất, thế nhưng so với
hắn cũng chẳng là gì….

Đoàn Phi dường như có điều băn khoăn, hắn nhìn về phía Nhạc Ngọc

Kỳ. Nhạc Ngọc Kỳ vốn là kẻ nhanh trí, phút chốc đã hiểu được hắn nghi
ngờ, vội quay lại lên tiếng giải thích:

- Tốc độ của hắn không nhanh như ta, nhưng theo như đại sư huynh đã

nói, cước bộ của hắn còn linh hoạt hơn cả rắn, Hoàng Tước Thất Chiết của
ta cũng không thể theo kịp…. Có thể hắn nghĩ kiến thức ta còn chưa đủ,
không thể nhìn ra lai lịch cùng bộ pháp của hắn, trước mặt đại sư huynh
hắn cũng không dám làm như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.