TUẦN THÚ ĐẠI MINH - Trang 337

Vương Đức Toàn cười gượng mà nói:

- Ta nào dám, chẳng qua quen tay hay việc thôi, cả gia đình lớn cũng

không dễ cai quản, nếu không có khéo léo nhìn ra thái độ mọi người, chỉ sợ
lúc ấy có kẻ dối trên lừa dưới thì hỏng bét.

- Thì ra là vậy, thảo nào mọi người nói tề gia trị quốc cùng là một việc.

Đoàn Phi cười khen tặng mấy câu, lại nói sang chuyện khác:

- Vương lão gia cũng luyện võ phải không? Lão quản gia cũng là người

có võ công, theo ta thấy thì họ Vương từ trên xuống dưới quá nửa là có
luyện võ.

Vương Đức Toàn không giấu diếm, thành thật trả lời:

- Đúng vậy, ngày xưa lúc còn ở Quan Đông cả nhà chúng ta tập võ đã

thành quy củ, bởi vì quan ngoại thường xuyên rối loạn, giặc cướp hoành
hành khắp nơi, nếu không biết chút võ nghệ thì không thể sống yên ổn. Sau
này chuyển tới Giang Nam, cứ tưởng sẽ được an hưởng nốt quãng đời còn
lại, không ngờ bọn giặc Oa còn hung hãn hơn lũ người Thát Đát, mà binh
lính quan phủ thì… Ai, hàng năm cứ đến mùa gió đông bắc, Vương gia
chúng ta đều triệu tập binh sĩ, tổ chức lực lượng phòng thủ tường thành
cùng hỗ trợ tuần tra, chém giết giặc Oa…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.