TUẦN THÚ ĐẠI MINH - Trang 390

chễ giễu hắn. ( Thời chiến quốc của Nhật Bản quả thực có cái họ này, giờ
thì không biết thế nào, không tin hãy tìm kiếm tư liệu về lãng nhân trong
phần năm của Thái Các Lập Chí Truyện.)

Vương Đức Toàn quát lên:

- Tất cả hãy im miệng cho ta. Giờ là lúc không thể nào không tụ họp lại,

gió đông sắp thổi lên rồi. Chúng ta vì tên hung thủ đó nên vẫn luôn không
thể tụ họp lại để bàn về vấn đề phân phối của năm nay, nếu không chuẩn bị
sớm sẽ gặp rắc rối đấy.

- Mạt tướng thấy để sang năm phân phối là tốt hơn, đâu cần thiết phải

bàn luận tiếp nữa.

Một người khác ngồi ngay ngắn nói.

Vương Thiện Cung lạnh lùng cười và nói:

- Tình hình trong nước biến hóa rất nhanh, Thu Thượng Nghĩa Tỉnh, lão

không thấy địa bàn nhà kho do các lão chiếm giữ đã bị mất một nửa rồi
sao? Lão vẫn không biết xấu hổ tới đây đòi lấy lương sang năm sao?

- Ngươi!

Thu Thượng Nghĩa Tỉnh giận tím mặt, thét lên một tiếng, cây đao ở eo

đã rút ra hơn một thước.

- Các ngươi đều đã mất đi tính nhẫn nại sao!

Vương Đức Toàn đập mạnh xuống cái bàn thấp một cái. Dù là mắt

thường cũng nhìn thấy được làn sóng chấn động đang lan tỏa ra. Vài tiếng
răng rắc vang lên, trên mặt chiếc bàn ngắn xuất hiện vài vết nứt. Cơn giận
dữ của Vương Đức Toàn làm cho mọi người đều phải nể sợ ông ta, phải
ngoan ngoãn ngậm miệng lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.