TUẦN THÚ ĐẠI MINH - Trang 522

Nam Khang, rồi triệt hạ Cửu Giang, nhân đà tính sổ Kinh thành. Các Đại
tướng, binh sĩ, quan lại thủ thành Đại Minh nghe vậy liền cao chạy xa bay.

Tin tức lan truyền ra khiến cả nước sống trong sợ hãi, lòng dân lo sợ. Vì

để tránh nạn chiến tranh, bách tính ở Nam Trực Khang đều mau chóng thu
dọn đi trốn. Huyện Bảo Ứng ở chỗ Đoàn Phi tuy là một địa phương nhỏ bé,
nhưng lại nằm bên cạnh con kênh nối giữa Kinh thành và Hàng Châu. Ngày
thường thuyền bè Nam Bắc xuôi ngược qua lại, hiện tại chỉ có thuyền của
vùng Bắc. Hơn nữa, trên thuyền phân nửa đã chở đầy người, mang theo con
nhỏ nhếch nhác, bỏ nhà xa xứ, thật là thê thảm, vô cùng đáng thương.

Khi nhìn những người dân chạy nạn không có tiền ngồi thuyền mà chỉ

còn biết dựa vào hai chân mà đi, chạy vào huyện Bảo Ứng, Đoàn Phi mới
có thể hiểu sâu sắc câu nói “người chạy loạn còn không bằng con chó” là
như thế nào. Hắn bỏ việc đến Dương Châu để hỏi thăm việc bổ nhiệm, chỉ
riêng việc an bài cho những người dân chạy nạn thôi cũng đủ làm hắn bận
rộn đến mức trở tay không kịp.

Đoàn Phi mời Mẫn đại nhân ra Bố cáo an dân, tiếp tế cháo cứu dân.

Cũng may tiết trời tháng Tư của Giang Nam cũng không quá lạnh, không
quá nóng, nên quần áo và chăn mền của những người dân chạy nạn cũng có
thể dùng được. Có điều, nếu chiến tranh kéo dài liên miên thì vấn đề sẽ rất
nghiêm trọng.

Nhìn dân chúng lưu lạc tan cửa nát nhà trôi giạt chạy nạn về phía Bắc,

Đoàn Phi có lúc không kìm nổi trèo lên đống gạo mà trấn an bọn họ:

- Hỡi bách tính, không cần phải chạy nữa, hãy quay lại đi. Ninh Vương

chẳng qua cũng chỉ là một tên nhãi nhép, tung hoành chẳng được mấy ngày
nữa sẽ bị tiêu diệt. Hắn căn bản không đánh được Nam Kinh sẽ lui về Võ
Xương. Mọi người mau trở về đi, kẻo lại lỡ mất mùa vụ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.