TUẦN THÚ ĐẠI MINH - Trang 520

- Quân thời vô ý, hà cớ gì phải tương phiền. Giả si không điên, bảo ta

làm sao chịu nổi. Ngoái đầu cười nhìn lại, chúc Quân thuận buồm xuôi gió,
xuân hoa thu nguyệt, hương đầy hoa lan.

Nhìn vài câu thơ không ra thơ mà giống như một thứ gì đó áp đặt của

nàng, Đoàn Phi dở khóc dở cười, thầm nghĩ:

- Ngoái đầu nhìn lại cười, ngoái đầu nhìn lại cười. Nàng rõ ràng là quay

lại đâm một nhát dao. Nụ cười mỹ nhân có thể khynh thành. Chiêu giết
người không đổ máu này thật là lợi hại.

Đoàn Phi thay một bộ y phục mới, không biết do ai chuẩn bị mà rất vừa

người. Hắn đội chiếc mũ nhà đò cho mượn, lén lén lút lút định vào trong
thành. Kết quả là đã bị binh lính chặn ngay ở cửa thành. Những tên lính này
cũng biết Đoàn Phi. Bọn họ cũng đã nghe qua những chiến công hiển hách
của Đoàn Phi. Vừa hay bọn họ lại cùng một chiến tuyến với Đoàn Phi, nên
bí mật giơ hai ngón tay cái lên rồi cho hắn đi. Đoàn Phi vội vàng chạy về
Nha môn, thiếu chút nữa bị người chặn đứng ở cửa lớn. Từ nay về sau
Đoàn Phi sẽ không rời Huyện nha đi nữa.

Ba ngày, rồi năm ngày trôi qua, Đoàn Phi trông ngóng Ủy dụ nhậm chức

mà mãi không đến, ngược lại là một tin kinh thiên động địa: Ninh Vương
của Giang Tây làm phản.

Lại nói Thái tổ Chu Nguyên Chương sau khi dựng nước đã lập Vương

cho các con cháu đồng Tông ở các nơi. Mỗi người đều có sắc phong, đất
đai và quân đội nhằm tránh việc tạo phản sau này. Thiên hạ đâu cũng là của
Chu gia. Nhưng ông đã nhìn mọi việc quá đơn giản rồi. Ông mất không
được bao lâu, vua Kiến Văn lại có ý đồ tước đoạt thuộc địa. Yên Vương
Chu Lệ tạo phản dựa vào cái cớ gây dựng danh tiếng thành tựu của Tĩnh
Nan Minh Thành Tổ. Minh Thành Tổ còn chưa tiêu hết tro cốt thì họ đã
xưng Vương tạo phản.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.