TUẦN THÚ ĐẠI MINH - Trang 537

chuỗi đàn châu kia, tổng giá trị là hơn mười vạn lạng. Nhờ tài mặc cả của
tên mồm mép Hoàng Mập, trừ đi vài đồng lẻ, coi như là mười vạn lạng,
giao dịch xong!

Đoàn Phi không hiểu nhiều về châu báu, nhưng con mắt của hắn thì nhìn

trước cho mấy trăm năm sau, những món đồ mà hắn chọn đảm bảo thời
thượng độc đáo. Nhìn những món châu báu mà Đoàn Phi đã chọn, Hoàng
Mập gật đầu lia địa tỏ ra đắc ý. Còn Trương Chưởng Quỹ không giấu vẻ
buồn, than thở:

- Vị Đoàn công tử này cũng là một vị cao nhân.

Đoàn Phi đưa một tấm ngân phiếu một ngàn lượng cho Hoàng Mập.

Hoàng Mập tươi cười sung sướng hôn chụt lấy tấm ngân phiếu. Biết việc
của mình đã làm xong nên cút xéo, hắn đang định quay người bước đi thì
Đoàn Phi nói:

- Hoàng Mập, tên đầy đủ của ngươi là gì? Ngày thường ngươi thường ở

đâu?

Hoàng Mập bỗng thấy hơi kì lạ, hỏi:

- Đoàn công tử phải chăng còn muốn tiểu nhân làm giúp việc gì? Tiểu

nhân tên là Hoàng Tố Lương, Tố tức là mộc mạc, Lương là đẹp đẽ. Mặc dù
bên ngoài thanh danh bất hảo, thật ra tiểu nhân là người thành thật, lúc làm
ăn thì hơi khôn ngoan chút, bình thường hay bị người khác bắt nạt.

Đoàn Phi cười nói:

- Hoàng Tố Lương à Hoàng Tố Lương, tên của ngươi khiến người khác

nghe xong mà không hiểu nhầm mới lạ. Được, ta sẽ nhớ ngươi, sau này nếu
có chuyện gì cần giúp đỡ nhất định sẽ ta sẽ tìm ngươi. Giờ thì ngươi đi đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.