TUẦN THÚ ĐẠI MINH - Trang 616

giá cả trong cơn tức giận mới cố ý chiếm con ngỗng của hắn, không nghĩ
tới lại là một con ngỗng bệnh. Nếu việc này truyền đi thanh danh Thành
Phúc Ký chỉ sợ cũng bị hủy, ai sẽ còn đến chỗ ông ta bán rau quả gà vịt
tươi? Ai còn dám đến quán của ông ta ăn cái gì? Cho nên ông chủ Thành
mới hổn hển nhớn nhác, hận không thể giết được tên tiểu nhân gian xảo này
ngay tại chỗ.

Đoàn Phi liếc kẻ vừa kêu ăn phải ngỗng chết một cái, người kia nhất thời

ngừng công kích trở về ngồi lặng lẽ. Ông chủ Thành còn muốn đánh Đinh
Liễu Nhi, Lưu Ban đầu ngăn cản, trả bạc cho ông ta nói:

- Ông chủ Thành, đắc tội, ra hạ sách này thực không phải.

Ông chủ Thành sau khi thở hổn hến mấy hơi mới tỉnh ngộ, ông ta hít sâu

một hơi, hướng mọi người chắp tay lạy, nói:

- Đa tạ các vị sai gia giúp tiểu lão tra rõ ràng việc này, tên tiểu nhân gian

xảo không biết gạt tiểu lão làm bao nhiêu việc trái với lương tâm, tấm biển
Thành Phúc Ký của tiểu lão suýt nữa bị hủy trong tay hắn. Ngỗng của
người nông dân kia tiểu lão sẽ bồi thường gấp bội, tên gian xảo này bắt đầu
từ hôm nay không mướn ngươi nữa, xin Lưu Ban đầu mang hắn đi đi, tốt
nhất gông hắn lại ba tháng để răn mọi người, để mọi người biết rõ mặt mũi
thằng nhãi này, cũng tốt để cảnh tỉnh người khác.

- Ha ha, ông chủ Thành khách khí rồi, người kia không vội đưa về, mấy

anh em chúng ta bận rộn việc đến tận trưa có chút đói rồi, định ở đây ăn
cơm xong mới quay lại nha phủ phụng mệnh.

Lưu Bộ khoái cười nói.

Ông chủ Thành vội nói:

- Nên thế, nên thế, bữa tiệc này tiểu lão ta mời, các vị sai gia mời ngồi

bên này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.