TUẦN THÚ ĐẠI MINH - Trang 677

- Khúc nhạc này đúng là do chủ tử tự tay soạn ra, ta chỉ giúp ngài ấy trau

chuốt một chút. Chủ tử tuy tuổi trẻ nhưng tác phong lại đặc biết khiến
người ta kinh ngạc. Nhạc khúc này chẳng qua chỉ là một trong rất nhiều các
bản nhạc của ngài. Chủ tử tài trí hơn người, học vấn uyên thâm, Đường mỗ
thật sự không tài nào theo kịp.

Chính Đức kinh ngạc nhìn Đoàn Phi.

- Hả? Còn có chuyện đó sao? Đoàn lão đệ, không ngờ Đường đại sư lại

đánh giá cao ngươi như vậy. Ta đúng là xem thường ngươi rồi, có tài cán
như ngươi vì sao không đi thi cử lấy công danh? Từ đó chẳng phải dễ dàng
thực hiện hoài bão, cần gì phải chờ người khác tiến cử làm quan?

Đoàn Phi cười khổ, nói:

- Chu huynh đừng tin lời ông ấy. Đoàn Phi chẳng qua chỉ biết một chút

bàng môn tạp học, giờ bảo ta đi học Tứ Thư Ngũ Kinh thì còn khó hơn lên
trời. Hiện nay có thể sánh ngang với Đường tiên sinh chỉ có Giang Nam tứ
đại tài tử. Mà ngoài Đường tiên sinh đã từng thi đỗ Giải Nguyên thì ba vị
kia đều chưa có công danh đang nói. Mấy ngày trước Văn Trưng Minh Văn
đại sư còn chuẩn bị tham gia thi Hương, ông ấy ba mươi năm lều chõng đi
thi cũng chỉ là một gã đồng sinh. Ta thực sự không muốn giống như bọn họ,
uổng phí thời gian đi cầu một chút danh vị.

Giang Bân nghe vậy liền quát lớn:

- Nói bậy, khoa cử chính là chính đạo của sĩ tử quốc gia, sao dám nói là

uổng phí thời gian? Thi không đậu là bởi vì bọn họ tài năng còn chưa đủ,
sao có thể trách khoa cử không tốt? Khoa cử hiện nay đã có từ thời Đường,
sau lại được Thái Tổ bản triều tự tay hoàn thiện, các đời tiên hoàng đều cho
phép tiến hành. Triều đình tổ chức thi cử là để lựa chọn ra người tài mà
trọng dụng, Đoàn công tử oán hận như vậy chẳng lẽ có gì bất mãn với triều
đình?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.