TUẦN THÚ ĐẠI MINH - Trang 841

Ngưu Thiên hộ hét lên mọt tiếng, chỉ có vẻn vẹn mấy tên lính quèn cầm

cây thương gỗ ngắn tủi. Căn bản kém xa so với kẻ địch.

Đoàn Phi và những người khác đã nằm xuống nghỉ ngơi đều bị giật mình

tỉnh dậy. Trông thấy tình hình, tất cả đều có chút sợ hãi. Chỉ nghe thấy Trì
Thành Xương hô lớn:

- Mọi người đừng sợ. Tuy kẻ địch nhiều, nhưng bọn ta vẫn có thể chặn

được. Tiểu Sài, trông cậy vào cậu rồi đấy.

Sài Tuấn Phú đáp lại một tiếng rồi từ sau lưng rút ra cây cung dài. Cùng

một lúc lắp ba mũi tên lên dây cung, sau một tiếng “vèo” thì bay vút đi.

Đám thổ phỉ đang điên cồng xông lên, trông thấy tình hình này thì không

khỏi khiếp sợ. Có kẻ hô lớn:

- Tam ca, không ổn rồi. Đối phương có cao thủ!

- Không ổn cái đầu ngươi. Xông lên cho ta. Sau khi tiếp cận thì cho

thằng cầm cung tên kia một đao kết liễu đời nó.

Đám thổ phỉ kêu gào rồi tiếp tục xông lên.

Trong bóng đêm, ánh sáng từ ngọn đuốc không rọi được bao xa. Đoàn

Phi chỉ nghe được những tiếng cung tên vang lên vèo vèo, và những tiếng
hét giết, những tiếng kêu đau đớn từ phía xa vọng lại. Chỉ trông thấy những
bó đuốc phía xa mỗi lúc một ít dần. Rồi lại trông thấy Trì Thành Xương uy
phong lẫy lừng đứng chống kiếm. Mọi người dần bình tâm trở lại. Đoàn
Phi quay đầu nhìn về phía Tô Dung, tay Tô Dung cũng đặt trên chuôi kiếm,
đang tập trung tinh thần nhìn về phía xa. Đột nhiên nàng thoáng cười, dưới
ánh lửa chiếu rọi, thật không thể nào miêu tả hết được nét đẹp rung động
lòng người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.