TUẦN THÚ ĐẠI MINH - Trang 935

- Công tử… nhà họ Vương có cao thủ trấn thủ, tiểu nữ một mình đi còn

phải cẩn thận từng li từng tí, sao có thể mang theo một cái bọc nữa chứ?
Huống hồ là tiểu nữ đi cướp người, nhìn thấy Chu Thị là đánh ngất mang
đi, đâu phải nói khuyên gì, công tử mắc bệnh đại hiệp quá rồi đây? Sau khi
chúng ta trở về Ứng Thiên ngày nào tiểu nữ cũng mang công tử lên nóc nhà
trượt, bảo đảm công tử sẽ rất thích, tối nay công tử đừng đi nữa thì tốt hơn.

- Hứa đấy nhé, không được nuốt lời đấy!

Mặc dù Đoàn Phi vẫn có chút tiếc nuối, nhưng bản thân cũng biết lời Tô

Dung nói là sự thật. Việc tốt nhất bây giờ là quay về thuyền đợi tin tốt của
Tô Dung, nhưng có thể dựa vào một lời hứa hẹn tất nhiên là cũng không thể
bỏ qua.

Tô Dung bất đắc dĩ gật đầu, sau khi đưa hắn về bến tàu cô ẩn vào bóng

đêm thật nhanh, Đoàn Phi bỗng nhớ ra một chuyện, dậm chân nói thầm:

- Không được rồi, quên không bảo cô ấy tha phục màu đen rồi, sáng

choang như vậy đi lần mò nhà người ta, thật nguy hiểm quá!

Chỉ chốc lát, sau khi rời xa bến tàu Tô Dung đã đứng trên đỉnh một ngôi

nhà cao, nhìn quanh khắp nơi rồi lấy một chiếc khăn tay màu trắng từ trong
ngực áo ra để che mặt, sau đó tiếp tục khởi hành. Tốc độ của cô càng đi
càng nhanh, hóa thành một bóng trắng mờ ảo trong bóng đêm, người bình
thường dù có mở to mắt mà nhìn cũng chưa chắc đã nhìn thấy, mà cho dù
có nhìn thấy cũng sẽ tưởng là mình hoa mắt.

Nhà của Vương Thế Dũng rất dễ tìm, sau khi Tô Dung nhảy qua tường

bao mới giảm tốc độ lại, nhưng đấy là vì cần thời gian quan sát xung
quanh, lúc cô di chuyển tốc độ lại càng nhanh hơn, ở đây toàn những núi
giả đình đài cây cỏ lại càng xa xăm quỷ mị.

Vấn đề khó khăn là làm thế nào để tìm người, Tô Dung chưa từng gặp

qua Chu Thị, cho dù có đi đến từng phòng tìm cũng chưa chắc tìm được,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.