TUẦN THÚ ĐẠI MINH - Trang 937

Nhìn thấy tình cảnh này, Tô Dung không khỏi lắc đầu than nhẹ, nàng nhổ

châm lá liễu cắm lên trên người cô gái kia, một chưởng đánh tỉnh cô gái và
nói:

- Đừng sợ, ta không phải người xấu, cô là Lưu Khanh Vân con gái của

Lưu Đam Lưu viên ngoại phải không?

Người con gái đó đúng là Lưu Khanh Vân, sau khi tỉnh lại nhìn thấy một

người mặc áo trắng trước mặt, trong lòng lập tức kinh sợ, sau khi nghe
được lời của Tô Dung nàng vừa kinh ngạc vừa nghi ngờ hỏi:

- Ngươi là ai? Ngươi tìm ta làm gì? Ta muốn gọi người!

Tô Dung thấp giọng nói:

- Lưu tiểu thư xin đừng sợ, tôi cũng là nữ nhi, hôm nay tôi vừa gặp Lưu

Đam Lưu viên ngoại cha cô.

Lưu Khanh Vân nét mặt lộ rõ vui mừng kêu lên:

- Cha ta mời cô đến cứu chúng ta sao? Cha mẹ ta bây giờ thế nào? Vẫn

khỏe chứ? Con gái bất hiếu liên lụy đến hai người rồi.

Tô Dung than nhẹ một tiếng nói:

- Hai người sức khỏe vẫn tốt, chỉ có điều nhớ cô, thực ra tôi đến là để

đưa Chu phu nhân đi, phụ thân cô lo chúng tôi đấu không lại nhà họ Vương
nên vẫn chưa quyết định.

- A.

Nước mắt Lưu Khanh Vân lập tức rơi lã chã, nàng khóc hu hu nói;

- Phụ thân thực là nói như vậy sao? Vậy cô đem Vi tỷ tỷ đi đi, ta không

thể để liên lụy cha mẹ nữa, đều là tại ta bất hiếu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.