TUỔI TRẺ HOÀNG VĂN THỤ - Trang 125

tiếng... Nghe tiếng tắc kè cũng đoán được nó đương đứng trong hang hay
ngoài hang. Tắc kè kêu nhiều, thì trời sắp mưa... Chốc nữa đi bắt tắc kè thật
nhé. Anh biết đấy. Thò cái que, có khi thò ngón tay vào hang cho tắc kè cắn
mà lôi ra. Cứ nhanh là được!

Mã Hợp đương nói, thôn trưởng tới. Thôn trưởng này coi mấy xóm dân.

Thôn trưởng không ở Lũng Nghìu, chắc hôm qua nhân việc vào gọi phu
nên biết có người lạ mà đến tra xét. Thôn trưởng xách cái gậy gỗ, làm vẻ
oai. Nhưng cũng không thấy oai. Quan trong xóm, chẳng có một mống lính
hầu, lại mặc cái áo chàm vá một miếng bằng cái quạt giữa lưng, không
khác người dân mấy. Có lẽ thôn trưởng cũng cảm được thế. Khi trông thấy
Thụ mặc áo dạ, tóc cắt gọn kiểu người thị trấn, mặt thôn trưởng không còn
nghênh nghênh như lúc mới bước vào.

Thôn trưỏng hỏi:
– Ở đâu về trộm đây?
Thụ lách tay lên túi áo lấy giấy. Thôn trưởng cầm tờ giấy xoay lên

xuống, hó háy mắt đọc mãi chưa vỡ hết chữ. Thụ nói như đọc hộ:

– Lưu Minh Hạ, công nhân xưởng cơ giới, người chính phủ Long Châu.
– À, đọc thấy thế rồi, mình cũng đọc thấy thế... Lưu Minh... không, đừng

oán nhé việc của tôi cứ thấy người lạ thì hỏi, không ghét ông đâu.

– Tôi không có tờ giấy thế này thì ông có ghét tôi không?

Thôn trưởng cười hề hề. Thụ lại nói:
– Chính phủ Long Châu có cho ông đồng nào mà ông đi tra xét giấười ta.

Đừng làm ác nữa nhé. Ác quá, bao giờ Hồng quân trở về, lại vào Long
Châu thì ông theo ai?

– Ông là người Chính phủ mà ông doạ tôi thế a?

– Tôi không doạ, tôi bảo thật, đừng mất công đi hỏi giấy, đừng đi báo

hương trưởng, báo quan nữa. Ai đến ai đi, mặc người ta. Tôi ở thị trấn,
được nghe nhiều tin tức lắm rồi. Bây giờ Hồng quân như năm trước chiếm
Long Châu thì nhiều nơi nổi lên cũng như Long Châu rồi. Nhỡ một cái, mất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.